Đợi cho Nam Trúc đã đi được một khoảng thời gian, tiếp đó Mục Ngạo Thiết mới ra khỏi cửa, cũng làm như Nam Trúc, không có gì phải lén lút, không cần phải trốn trốn tránh tránh, cứ như vậy tự nhiên thoải mái rời đi. Hoạt động ăn uống đấu tửu lượng ở sảnh trước vẫn đang tiếp tục, người ít đi, giọng nói lại càng lớn hơn. Chờ đến khi Dữu Khánh chuẩn bị nghênh ngang rời đi thì Hướng Chân đột nhiên đưa tay ngăn hắn lại, chỉ vào môi hắn, ý nhắc nhở hắn cạo...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.