Bên mép núi, Dữu Khánh, Nam Trúc, Hướng Chân ngồi thành một hàng, nhìn ra non xanh nước biếc, thuận miệng tán gẫu. Gần đây thực sự khó có được thời gian nhàn nhã như thế này, tạm thời là thật sự nhàn rỗi, không cần phải giả vờ giả vịt tại Thúy Vũ hồ nữa, chuyện dụ dỗ từng người cũng chơi tan nát rồi, đã để cho người ta bỏ chạy, nếu còn tiếp tục giở trò cũ, sẽ không biết là dụ dỗ người khác hay là tự mình nhảy vào hố. Dữu Khánh trầm mặc không...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.