Nam Trúc có phần không dám nhìn tới Tri Linh đại thánh, gã có tật giật mình. Nhưng sợ cái gì tới cái đó, Tri Linh đại thánh cất bước đi đến, đưa tay bóp cằm gã, kéo đầu gã tới đối mặt với mình, cười hừ hừ âm hiểm, "Mập mạp, ta đã nói rồi, ta sẽ chiêu đãi ngươi thật tốt, ngươi chắc hẳn vẫn còn nhớ rõ nha? Yên tâm, đảm bảo sẽ không khiến ngươi thất vọng." Tay kia nhẹ nhàng vuốt ve cái bụng trắng hếu y phục không che được của Nam Trúc. Nam Trúc tâm can
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.