Thứ gì vậy chứ? Lâu Ngọc Thục kinh nghi, mũi phập phồng ngửi ngửi, lại không dám hít vào quá nhiều, trong đầu nảy sinh ý nghĩ tiến lên nhìn xem rốt cuộc là thứ gì, bà ta cầm Huỳnh thạch trong tay rọi sáng, tiếp tục đi tới trước. Đi tới một hồi, thấy xung quanh đều là vách đá, thủy chung không biết mùi hương đến từ nơi nào. Tiếp tục đi tới đi tới, mùi hương đột nhiên không còn nữa, nhưng mũi bà ta vẫn mấp máy hít thở, ánh sáng trong tay có lúc ngẫu...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.