"Ha hả..." Một chiếc phi tiêu cuối cùng rất tốt, trên khán đài vang lên một tràng tiếng cười khó tả cảm xúc, trong đám người dự thi cũng có người nhịn không được len lén cười trộm. Hướng Lan Huyên đang nín cười cũng nhấc tay bịt mũi, bịt miệng tránh cười ra tiếng. Dữu Khánh không nói nên lời nhìn xung quanh, không biết những người này đang cười cái gì, có gì mà phải cười như vậy. Vũ Thiên đứng trên sân khấu cũng hơi mỉm cười, đưa tay ra hiệu cho hắn trở về trong đội...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.