Tốc độ của đoàn người không nhanh cũng không chậm, cõng người còn đỡ, người khiêng cái trống lớn muốn nhanh cũng không nhanh được. Trên đường đi, Hướng Lan Huyên không biết nghĩ đến điều gì, nàng ta đề nghị tạm thời nghỉ chân, gọi sư huynh đệ ba người đến bên cạnh thì thầm mấy câu. Khi mọi người khởi hành đi tiếp thì Nam Trúc và Mục Ngạo Thiết không chạy theo bọn họ mà tiếp tục ở tại chỗ nghỉ ngơi. Dữu Khánh cũng không có ý kiến gì, khiến cho những người khác cảm thấy...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.