Trùng Nhi cảm thấy chột dạ, nhưng vẫn gật đầu lia lịa, thể hiện sẽ không nói cho người khác biết, rồi hiếm thấy mà kiên nhẫn ở lại qua loa A Hoàn một phen, làm cho A Hoàn vô cùng vui vẻ. Sau khi dùng lời ngon ngọt đuổi A Hoàn rời đi, Trùng Nhi xách giỏ quả dại trong tay, nhìn giỏ đầy trái cây đã rửa sạch, hắn ta nhịn không được cất tiếng thở dài. Vừa mới trở về Thúy Bích lâu, Nam Trúc lập tức đi đến trước mặt, khẩn cấp nhỏ giọng dò hỏi,...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.