Một lát sau, biết rõ không hỏi ra được gì nữa, Dữu Khánh đưa tay cầm lấy một tấm vải đặt trên tầng mình đang nằm, kéo tới quan sát, "Nhìn đi, trong cửa hàng này dường như chẳng có thứ gì cả, chỉ có mấy khối vải vứt chặn lối đi? Bố trí thêm một số thứ khác đi chứ." Người khoác áo choàng: "Có thể lấy tới cửa hàng này cho các ngươi đã là rất tốt rồi, phần còn lại tự các ngươi nghĩ cách đi. Đúng rồi..." Gã lại quay sang nói với Bách Lý Tâm:...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.