Liên Ngư liếc mắt nhìn Dữu Khánh ở bên cạnh đang bối rối vuốt vuốt ria mép nhìn bầu trời, rồi quay sang cười cười với hai người đang khách khí: "Nhị vị bang chủ, có gì chỉ giáo hay sao?" "Sao dám." Trầm Kim Thiền khiêm tốn đáp một câu, rồi cũng liếc mắt nhìn Dữu Khánh ở bên cạnh, "Lão bản nương, có thể mượn một bước nói chuyện hay không?" Liên Ngư đại khái đã đoán được bọn họ muốn nói gì, khẽ cười nói: "Nếu như là việc kéo bè kéo cánh, vậy thì không cần...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.