Hắn đã thoát ra khỏi trạng thái lo lắng hoảng sợ chạy trối chết lúc ban đầu, đã bình tĩnh trở lại, đã khôi phục suy nghĩ bình thường, trong lòng đã có cơ sở, cho nên hắn quyết định không chạy nữa. Quay đầu lại nhìn về phía hai vị sư huynh vẫn còn đang hì hục đánh tù binh như đánh bao cát, sau một thoáng suy nghĩ, hắn cất tiếng ngăn cản: "Được rồi, đừng đánh nữa, lưu mạng lại cho hắn đi, một lúc nữa có khả năng hữu dụng." Nghe được lời này, Nam Trúc...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.