- Con mãnh thú kia ta nghe nói qua rồi. Là một con Ẩm Huyết Yêu. Thực lực ước chừng thấp hơn chủ tể, nó tàn sát một giới thành, tạo thành một hồi huyết án khiến kẻ khác giận sối lên, tàn sát hàng loạt dân trong thành. Treo giải thưởng cũng đã dán ra, đại khái có 1000 huyện, không nghĩ tới Thần Tông lại dùng cái này làm khảo hạch. Thực lực không có thấp hơn chủ tể, phỏng chừng sẽ khiến bản thân rút lui khỏi.
Mục đích của khảo hạch xác thực rất đơn giản, thế nhưng muốn hoàn thành chính là khó càng thêm khó. Đây không chỉ có là khảo nghiệm thực lực, càng khảo nghiệm một năng lực truy tung và bắt tóm. Sở Mộ cũng có chút lo lắng cho Mục Thanh Y có thể ở trong mười tên Vân Cảnh cao thủ trẻ tuổi trổ hết tài năng được hay không?
- Vấn Sơn này chỉ có một con đường tiến nhập. Đương nhiên, các ngươi muốn đi con đường khác cũng được. Nếu như không sợ chính mình ra không được mà nói, tin tức đã xác nhận. Con Ẩm Huyết Yêu kia còn đang ở nơi nào đó trong Vấn Sơn, các ngươi bắt được nó cũng được, giết chết nó cũng tính. Nói chung phải đem nó mang về đến trước mặt ta. Có một chút ta muốn nói cho mọi người, Thần Tông chúng ta cùng với thế lực khác khác nhau, không có khái niệm người thắng làm vua này, chúng ta cần kiên trì tín niệm trong lòng chính mình. Do đó các ngươi tại Ẩm Huyết Yêu đạt đến vấn đề tranh đấu lẫn nhau là không cho phép. Ai đạt được chính là của người đó. Không thể tranh đoạt, người trúng cử cuối cùng đó là do sáu chủ quan quyết định. Nếu như ngươi lệ khí quá nặng, cho dù ngươi mang về Ẩm Huyết Yêu, người trúng cử cũng không nhất định sẽ là ngươi.
Đường Quan nói rằng.
Đường Quan nhìn quét mười một vị thành viên khảo hạch một cái, sau đó khoát khoát tay nói:
- Đi thôi, hi vọng các ngươi đừng cho ta thất vọng!
Đường Quan vừa mới nói xong, cũng đã có mấy người rất nhanh khống chế hồn sủng của bọn họ xông đi vào, một bộ dáng rất cấp bách.
- Ta đi đây!
Mục Thanh Y cùng Sở Mộ nói một tiếng.
- Ừm, đi thôi, ta dù sao cũng không có việc gì, sẽ ở chỗ này chờ ngươi!
Sở Mộ nói rằng.
- Ừm.
Mục Thanh Y gật đầu, liền khống chế Bạch Hổ hướng phía trong Vấn Sơn chạy đi!
....
- Ô ô ô....
Mục Thanh Y vừa rời khỏi không lâu sau, Mạc Tà ghé vào trên vai Sở Mộ ngủ say, con mắt bỗng nhiên sáng lên, nhìn chăm chú vào Vấn Sơn.
- Thế nào?
Sở Mộ hỏi.
Mạc Tà nói cho Sở Mộ, nó nhận biết được một ít khí tức bất an, ngay ở trong Vấn Sơn, hơn nữa còn là rất cường đại.
- Ta để Thanh Y mang theo một con Tinh Linh Điệp, có cái gì nguy hiểm mà nói. Vong Mộng sẽ nhận biết được đến.
Sở Mộ nói rằng.
- Liêu Ngữ, biết Lý Húc nhất mạch không?
Sở Mộ mở miệng dò hỏi.
- Làm sao lại không biết, đó là Lý gia nhất mạch mạnh nhất Vân Cảnh chúng ta a. Không có gì ngoài ý muốn mà nói, Lý Húc chính là người nhậm chức thành chủ tiếp theo.
Liêu Ngữ nói rằng.
- Bọn họ nơi đó có cường giả nào không?
Sở Mộ tiếp tục hỏi.
- Cường giả, chuyện này không dễ nói rồi. Bản thân Lý Húc đã là nhân vật thực lực bài danh trước ba của Vân Cảnh chúng ta. Thực lực muốn so với Cương Thống Ngô Trấn còn mạnh hơn đấy.
Liêu Ngữ nói rằng.
Sở Mộ đại khái hiểu được một phen thực lực của Lý Húc nhất mạch, trong lòng cũng có tính toán nhất định.
- Sở đại ca, lần khảo hạch này độ khó cũng quá lớn một chút đi sao! Trên Vấn Sơn này phạm vi lớn như vậy, núi nhỏ chỉ sợ cũng có hơn vạn cái. Bên trong lại có đủ loại sơn động, khe núi, sơn cốc, nội bộ động quật, vách núi, thác nước, những nơi này đều là có thể ẩn thân được. Nếu là Ẩm Huyết Yêu kia đem khí tức ẩn dấu, phải làm thế nào mới có khả năng tìm được a?
Liêu Ngữ nói rằng.
- Kỳ thực phạm vi cũng không có lớn như ngươi tưởng tượng ra vậy.
Sở Mộ mỉm cười nói rằng.
Bình thường ở bên ngoài dã luyện, Sở Mộ đối với tập tính của hồn sủng đã hiểu được rất thấu triệt, nếu là chính mình tham dự tràng khảo hạch này. Sở Mộ có thể ở trong khoảng thời gian rất ngắn đã tập trung được phạm vi của con Ẩm Huyết Yêu kia.
Đương nhiên, Sở Mộ vào lúc Mục Thanh Y rời khỏi, đã dùng tinh thần chi âm dạy cho nàng phương pháp tìm được Ẩm Huyết Yêu.
.....
Vấn Sơn đồng dạng là mây mù bay lượn, ngọn núi này nội bộ rắc rối phức tạp, toàn núi là núi. Nếu muốn ở trong ngọn núi to lớn mênh mông này tìm được một con Ẩm Huyết Yêu xác thực không phải một chuyện tình dễ dàng.
Mục Thanh Y tiến nhập đến Vấn Sơn, sau đó liền tự mình đơn độc hành động. Hắn lưu ý đến mỗi người cũng đều là hướng tới phương hướng khác nhau đi đến.
Đi qua sườn núi đá mây mù che phủ, Mục Thanh Y bắt đầu dùng hồn niệm của mình đi nhận biết.
- Hô....
Bạch Hổ thở ra một hơi, nhãn thần chuyên chú nhìn chằm chằm vào tiền phương, thường thường mũi đều ngửi được mùi mặt đất.
Hiện tại Mục Thanh Y cũng không có phương hướng xác thực nhất định, chỉ có thể đủ để Bạch Hổ tiếp tục đi đến phía trước.
- Ẩm Huyết Yêu...
Mục Thanh Y từ trong không gian giới chỉ lấy ra sủng giám dày đặc, ngồi ở trên người Bạch Hổ bắt đầu tinh tế xem một ít đặc điểm, tập tính và hoàn cảnh sống của Ẩm Huyết Yêu.
- Yêu thích râm mát, ừm. Đỉnh núi và mặt núi hướng mặt trời có thể bài trừ.
Mục Thanh Y thì thào tự nói.
Bạch Hổ dọc theo đường đi nghe được, Ẩm Huyết Yêu có thể ẩn dấu khí tức, nhưng mùi vị cởi xuống lớp da bên ngoài lại trốn không được.
Rất nhanh, Mục Thanh Y đã ở trong một tòa sơn động tìm được một tầng da khô héo, nó phát ra mùi vị, Bạch Hổ ở ngoài vài chục dặm cũng vẫn ngửi được.
Ở đây xuất hiện lớp da của Ẩm Huyết Yêu, vậy đã nói lên Ẩm Huyết Yêu đã từng ở lại qua chỗ này.
Đương nhiên, Ẩm Huyết Yêu cũng là sinh vật phi thường có trí tuệ, sau khi hoàn thành một lần lột da, chúng sẽ di chuyển nơi cư trú, tránh cho có chút sinh vật khứu giác linh mẫn sẽ thông qua những tầng da này tìm được chúng.
- Vậy phương hướng này hẳn là sẽ không có sai lầm.
Mục Thanh Y hiện lên dáng tươi cười, xem ra chính mình vận khí cũng không tệ lắm, nhanh như vậy đã có được một chút manh mối.
- Sở Mộ nói địa phương Ẩm Huyết Yêu có khả năng ở lại nhất có vài loại, lỗ cây đại thụ chọc trời, dưới sườn đá, hoặc động quật giữa sườn núi, dưới đáy sơn cốc hiệp đạo phong bế....
- Đồng thời nơi chúng ở lại tùy theo mùa sẽ phát sinh một ít biến hóa rất nhỏ. Mùa đông sẽ lựa chọn ở dáy đáy hiệp đạo, mùa hạ sẽ ở đoạn nhai, bán nhai, mùa xuân và mùa thu sẽ ở lỗ cây, hiện tại đã sắp tới mùa hạ, vậy khả năng chúng ở lại đoạn nhai, động quật giữa sườn núi sẽ càng lớn hơn một chút...
Trong thời gian kế tiếp, lực chú ý của Mục Thanh Y đại bộ phận đặt ở trong đoạn nhai, động quật giữa sườn núi.
Rất nhanh, Mục Thanh Y kinh hỉ phát hiện được lớp da thứ hai mà Ẩm Huyết Yêu lột ra, mùi vì này càng đậm hơn. Mặc dù là bị Ẩm Huyết Yêu cố ý chôn ở dưới đáy vách núi, lại vẫn là bị Bạch Hổ ngửi thấy được.
- Nói đến Sở Mộ gia hỏa này như thế nào lại biết được mọi chuyện chi tiết như vậy?
Lần thứ hai tìm được đầu mối, Mục Thanh Y đã không thể không bội phục Sở Mộ. Nguyên bản loại truy tung một sinh vật ở trong núi lớn mênh mông này độ khó là tương đối cao. Sở Mộ đưa ra mấy gợi ý, để Mục Thanh Y có phương hướng rất xác thực. Tối trọng yếu là thật đúng đã ở trong thời gian ngắn tại như vậy tìm được đầu mối.
Mục Thanh Y không khỏi thầm nghĩ, Sở Mộ gia hỏa này không gia nhập Thần Tông cũng thật sự là đáng tiếc. Nếu như có loại năng lực truy tung này tội phạm bị phát lệnh truy nã rơi vào trong tay hắn, làm sao chạy cũng đều không chạy thoát.
Có đầu mối thứ hai, đồng thời tập trung làm vách núi động quật, lại thêm mấy điều kiện sở thích và sở ghét của Ẩm Huyết Yêu lúc trước, phạm vi này đã thu lại rất nhỏ. Theo thâm nhập, Mục Thanh Y đã dần dần cảm giác được con Ẩm Huyết Yêu kia hẳn là cách chính mình không xa lắm.
...
- Hô....
Bỗng nhiên, Bạch Hổ ngửi một cái thật sâu, cái đầu bỗng ngẩng lên, con mắt nhìn chăm chú vào tiền phương một chỗ đoạn nhai cao ngất cách xa đại khái khoảng mười dặm.
- Ở nơi nào?
Mục Thanh Y hỏi.
Bạch Hổ gật đầu, lập tức cất bước hướng phía chỗ đoạn nhai kia chạy vội mà đến.
Khoảng cách mười dặm đối với sinh vật cấp chủ tể mà nói cũng không tính là quá dài. Rất nhanh Bạch Hổ đã xuất hiện lử dưới đoạn nhai kia. Lúc này Mục Thanh Y đã có thể nghe thấy được cổ vị đạo dược tửu nồng đậm kia.
- Gia hỏa này vừa mới hoàn thành lột da!
Mục Thanh Y nói rằng.
Bạch Hổ theo vách núi nghiêng chín mươi độ chạy nhanh lên trên. Một mặt này vừa đúng là lưng quay về phía mặt trời, có rất nhiều bóng râm.
Thời gian Mục Thanh Y ngẩng đầu lên, đã thấy dưới động quật ở giữa đoạn nhai kia trên cây thông đang treo một lớp da. Lớp da kia đang ở trong cuồng phong lắc lư.
Mục Thanh Y đuổi theo đến, phát hiện ở gần kề lớp da kia còn dính thể dịch chưa khô. Điều này chính là chứng thực suy đoán vừa rồi của Mục Thanh Y.
Ẩm Huyết Yêu ngay ở phụ cận nơi này!
Mục Thanh Y lập tức để Bạch Hổ nhảy đến chỗ cao nhất của đoạn nhai. Khi đã nhảy lên đó, Bạch Hổ lập tức ngửi thấy được một cổ khí tức huyết tinh nồng đậm từ phương hướng rừng rậm bay tới.
Mục Thanh Y đem hồn niệm thi triển ra, mục quang phiếm ra lam vận, nhìn theo phương hướng huyết khí từ xa bay tới.
Quả nhiên, trong rừng rậm một cái bóng cấp tốc chạy trốn chợt lóe mà qua. Hầu như trong nháy mắt đã biến mất ở trong phạm vi tầm nhìn của Mục Thanh Y.
- Đuổi theo!
Mục Thanh Y đối với Bạch Hổ nói rằng.
- Hống hống....
Bạch Hổ rít gào một tiếng, trực tiếp từ trên vách đá cao mấy trăm thước nhảy xuống. Lúc rơi xuống đất mở ra tứ chi cường tráng. Trên mặt đất giẫm đạp ra một tảng băng toái lớn.
- Nghệ....
Tiểu Thiên Đường Điểu từ trên vai Mục Thanh Y vỗ cánh bay lên, khi bay đến không trung đã bị kim sắc hỏa diễm nồng đậm bao vây lấy, cấp tốc hóa thân làm Quan Hoàng Vương khí phách nghiêm nghị. Đồng thời từ phía trên tán cây lục sắc bay qua, rất nhanh đã tới gần con Ẩm Huyết Yêu đang liều mạng chạy trốn kia,
Ẩm Huyết Yêu làm yêu linh, tốc độ không phải nhanh bình thường. Nếu không phải có Quan Hoàng Vương thời khắc trên không trung tập trung vào, Bạch Hổ khẳng định rất dễ sẽ để mất dấu.
Từ rừng rậm đuổi tới sơn lĩnh, Ẩm Huyết Yêu vẫn đều đang lẩn trốn, Mục Thanh Y càng là đuổi theo đến cùng không buông tha.
Cự ly dần dần kéo lại gần, khóe miệng Mục Thanh Y nhẹ nhàng di động một cái, Ẩm Huyết Yêu đã không đường có thể chạy được!
- Liệt Diễm Khiếu!
Mục Thanh Y nhìn Quan Hoàng Vương trên bầu trời một cái, phát sinh mệnh lệnh đối với Quan Hoàng Vương.
Quan Hoàng Vương vỗ động hai cánh, kim sắc hỏa diễm cực nóng rơi xuống. Tại tiền phương của Ẩm Huyết Yêu hình thành một đạo liệt diễm hải khiếu, cưỡng ép đem Ẩm Huyết Yêu bức lui trở về.
Ẩm Huyết Yêu không thích hỏa diễm, nó không dám trực tiếp xông qua kỹ năng liệt diễm này, mà là quay đầu lại hung tàn nhìn Mục Thanh Y đang truy đuổi chính mình một cái.
Bỗng nhiên, Ẩm Huyết Yêu xoay người, trong nháy mắt bộc phát ra tốc độ kinh khủng, lệ trảo thị huyết trực tiếp hướng tới Mục Thanh Y và Bạch Hổ huy đến!
Mục Thanh Y đã sớm có phòng bị, đối với Bạch Hổ hạ đạt mệnh lệnh.
Quanh thân Bạch Hổ lượn lờ một trận phong bạo băng sương, nhanh chóng đuổi theo năng lượng tụ tập ở trên móng vuốt của nó, nghênh đón Ẩm Huyết Yêu chính diện giết đến!
Băng hàn phong bạo cùng khí tức huyết tinh hỗn hợp cùng một chỗ, hướng tới sơn lĩnh xung quanh khuếch tán ra.
Lúc này, trên bầu trời Quan Hoàng Vương cũng đã hoàn thành kỹ năng, nó rất nhanh đáp xuống. Vào lúc tiếp cận Ẩm Huyết Yêu trực tiếp vỗ ra một đạo Phượng Hoàng Hỏa Ảnh. Hỏa Ảnh cưỡng ép hạ xuống, áp ở trên người Ẩm Huyết Yêu.
Ẩm Huyết Yêu phản ứng cũng rất nhanh, hóa thành từng đạo tàn ảnh, né tránh thân ảnh Phượng Hoàng này áp xuống.
Bất quá, Quan Hoàng Vương kỹ năng cũng không có đơn giản như vậy, Phượng Hoàng Hỏa Ảnh áo xuống, sau đó, đại địa, sơn lĩnh nứt ra không hiểu. Từng đạo dong tương hỏa trụ từ dưới mặt đất xông ra, cực nóng tráng lệ ầm ầm tràn ngập một phiến sơn lĩnh tịch tĩnh này.
Ẩm Huyết Yêu không ngừng biến hóa quỹ tích né tránh, dưới lòng đất phun ra dong tương hỏa trụ, nó tìm kiếm thời cơ chạy trốn đồng thời cũng đang tìm kiếm cơ hội hạ thủ...
Mục Thanh Y đã sớm nhìn ra ý đồ của nó. Bạch Hổ và Quan Hoàng Vương tổ hợp băng hỏa này thời thời khắc khắc đều bố trí ra bức tướng liệt diễm và băng phong ở xung quanh, vững vàng đem Ẩm Huyết Yêu khống chế ở trong khu vực hữu hạn. Đồng thời không ngừng thu nhỏ phạm vi lại, để Ẩm Huyết Yêu không có bất luận cơ hội chạy trốn nào nữa.
Con Ẩm Huyết Yêu này thực lực đại khái so với chủ tể bình thường hoặc đẳng cấp thấp mạnh hơn một ít. Quan Hoàng Vương cùng nó đơn đả độc đấu phần thắng cũng đều rất lớn. Càng không cần phải nói là lại thêm Bạch Hổ thực lực đã rất tiếp cận chủ tể cấp thấp.
Mục Thanh Y dần dần đã thu được quyền chưởng khống, bất quá nàng không có quá vội vàng công kích. Không biết vì sao, nàng chung quy vẫn cảm giác phụ cận có ánh mắt hình như đang nhìn chằm chằm chính mình.
- Tuy rằng ta rất không muốn quấy rầy hứng trí của ngươi, nhưng Mỹ Lệ tiểu thư, lại vẫn là mời không nên thương tổn đồng bạn của ta.
Một thanh âm kỳ quái từ cách đó không xa truyền đến!
Quả nhiên, Mục Thanh Y vừa rồi cảnh giác là chính xác.
Thời gian Mục Thanh Y lập tức có thể bắt được Ẩm Huyết Yêu này, nhưng nàng đã buông tha, ánh mắt dừng ở trên người nam tử xuất hiện ngoài một dặm kia.
- Con Ẩm Huyết Yêu này là hồn sủng của ngươi?
Mục Thanh Y trấn định nói rằng. Nàng có thể cảm giác được trên người nam tử này tản mát ra một cổ lệ khí.
- Không phải, nhưng phong cách hành sự của nó ta rất thích, rất phù hợp với điều kiện chiêu mộ của tổ chức chúng ta....
Bên ngoài Vấn Sơn, Sở Mộ cùng đại bộ phận người khác quan vọng đều đang lo lắng chờ đợi kết quả như nhau.