Chính do quỷ trận tà dị này đã rút hết sinh mệnh lực của Bạch Tam.
Chứng kiến Quỷ Huyết đại trận một lần nữa xuất hiện, trong lòng Sở Mộ dâng lên một cỗ lệ khí.
- Mạc Tà, xé mở nó!
Sở Mộ nói với Mạc Tà trên vai.
Trong quá trình Sở Mộ hóa thân song tà ma nhân chiến đấu, Mạc Tà đều im lặng nằm trên vai hắn. Bản tính Mạc Tà hiếu chiến, cho dù không thể tham dự cuộc chiến giữa bất hủ cấp nhưng theo Sở Mộ thể nghiệm cảm giác lực lượng bàng đại cùng cực hạn tốc độ do chiến đấu mang tới cũng là một loại hưởng thụ.
Mà Trầm Cửu Quỷ luôn có lòng tin cường đại đối với Quỷ Huyết đại trận của chính mình, làm thế nào cũng sẽ không nghĩ tới tiểu hồ ly nằm trên vai song tà ma nhân là khắc tinh của toàn bộ những sinh vật dùng lực lượng phong ấn cùng giam cầm!
Trong lĩnh vực hồn sủng, sẽ có một ít chủng tộc sinh vật có kỹ năng phi thường đặc thù, đặc thù tới mức cho dù cấp bậc rất thấp cũng có thể khắc chế kỹ năng của sinh vật cấp cao.
Cấp bậc của loại chủng tộc sinh vật này thường thường thấp phi thường, sức chiến đấu cũng không mạnh, chúng có được kỹ năng như vậy chỉ là vì cần chạy trốn hoặc bảo hộ tính mạng. Mà Ngân Nguyệt Hồ trong quá trình liên tục dị biến kế thừa loại năng lực này, Mạc Tà liền trở thành một loại tồn tại cực kỳ đặc thù.
Ở trước mặt nó những kết giới, phong ấn, giam cầm, trừ phi thật sự cao tới mức kém một đại cấp bậc hoặc là kỹ năng đặc thù, nếu không căn bản không thể vây khốn được nó!
Quỷ Huyết đại trận của Trầm Cửu Quỷ rõ ràng không cao hơn Mạc Tà một đại cấp bậc, về phần có tính đặc thù hay không trước đó Mạc Tà đem Bạch Tam phóng thích ra khỏi Quỷ Huyết đại trận thì đã được nghiệm chứng.
Bởi vậy mặc cho Quỷ Huyết đại trận mạnh bao nhiêu, đáng sợ cỡ nào, nhưng ở trước mặt Mạc Tà không hề có chút tác dụng!
- Ô ô ô ô…
Mạc Tà vẫn duy trì trạng thái nằm trên vai Sở Mộ, cất tiếng rít lên, bộ dáng khả ái lả lướt hoàn toàn trái ngược hẳn dáng vẻ tà dị lẫm nhiên của Sở Mộ.
Ngân Nguyệt ấn ký lóe ra trên trán, biến thành quang hoa lưu tinh ngưng tụ trên móng vuốt Mạc Tà.
Phong ấn bài trừ, một trảo đảo qua Quỷ Huyết trận đồ, trên đồ án màu đỏ chói mắt mở ra một đạo dấu vết màu bạc thật dài, dấu vết vừa lúc hình thành dáng vẻ trăng non màu bạc!
…
- Đó…là cái gì!
Hải Chủ Tiết Ứng Phong chỉ vào dấu vết màu bạc trên Quỷ Huyết trận đồ kinh ngạc nói.
Trầm Cửu Quỷ trừng lớn hai mắt, chăm chú nhìn vào đạo ngân nguyệt quang nhận vừa mới xuất hiện kia!
Đạo ngân nguyệt quang nhận vừa lúc đánh lên trung xu của Quỷ Huyết đại trận, chính là điểm hội tụ của toàn bộ năng lượng.
Bất kỳ phong ấn trận nào luôn kiêng kỵ nhất là tiết điểm của năng lượng bị phá hư, nhất là trung xu then chốt nằm ngay trung ương của vị trí phong ấn!
- Làm sao có thể, huyết đồ trung ương có nhiều tầng kết giới bảo hộ, làm sao có thể bị một đạo quang nhận như thế đánh nát!
Thần tình Trầm Cửu Quỷ thật khó thể tin nói.
- Rốt cục sao lại thế này!
Nguyên Tố Tông Quách Ân Long có chút buồn bực lo âu nói.
- Quỷ Huyết đại trận của ta cũng bị phá!
Trầm Cửu Quỷ có chút suy sụp nói.
Ngũ quỷ đại trận nổi tiếng khắp cả Ô Bàn đại địa, rất nhiều cấp bậc cao đều lâm vào biến sắc, không ngờ hôm nay lại bị phá hủy, hơn nữa thời gian phong ấn còn không kéo dài được vài giây đồng hồ!
Vài giây thời gian có khả năng rút đi được bao nhiêu sinh mệnh lực của song tà ma nhân?
Lúc này không chỉ gương mặt Trầm Cửu Quỷ xám như tro tàn, ngay cả Hứa Lô luôn luôn thật tỉnh táo sắc mặt đều tái nhợt!
Hi sinh sinh mệnh một đầu Quang Minh Nộ mới đạt được cơ hội phong ấn, thế nhưng căn bản không hề có chút tác dụng nào đối với ma nhân kia!
Bên trong Quỷ Huyết đại trận ngưng tụ thật nhiều máu tươi, sau khi bị ngân nguyệt lợi nhận sắc bén phá hỏng, toàn bộ huyết đồ đều nổ tung!
- Phốc xuy…phốc xuy…
Vô số máu tươi biến thành cột máu, hướng khắp bốn phương tám hướng phun trào.
Ngay vị trí trung ương đại trận, một đạo máu tươi phun trào từ giữa không trung như thác nước rơi tung tóe xuống mặt đất.
Thoáng chốc máu tươi nồng đậm biến thành nước lũ mãnh liệt, hướng chung quanh lan tràn!
Chói mắt, huyết tinh, máu tươi trải rộng, trên mặt đất trống trải rất nhanh biến thành xích hồng sắc, thành một hồ máu!
Máu tươi nồng đậm chảy qua dưới chân Hứa Lô, Hứa Khoan, Quách Ân Long, Tiết Ứng Phong cùng Trầm Cửu Quỷ, lúc này vẻ mặt năm người biến thành hoảng sợ bất an, huyết tinh chảy qua biểu thị cơn thủy triều tử vong đang đem bọn hắn nuốt hết!
Máu tươi tùy ý phun mạnh giữa trung ương, huyết tinh đỏ đậm nồng hậu nâng lên thân hình của song tà ma nhân!
Có lẽ đối với sinh vật chí tôn chí tà mà nói biển máu ngưng tụ vô số sinh mệnh dưới chân cùng không trung ảm đạm thất sắc chính là màu sắc làm nổi bật hắn tốt nhất!
Sở Mộ không hề phóng thích kỹ năng, cũng không đem ma diễm thổi quét bừa bãi, hắn chỉ đứng nơi đó, trên tay phải kéo lấy một khối thi thể màu trắng ngà…
Nhưng một màn này làm năm cường giả bất hủ cấp đều không tự chủ được bật lui ra sau mấy bước, sợ hãi dâng tràn từ bản năng!
Sở Mộ vung tay lên, đem thi thể bán tàn của Quang Minh Nộ giống như rác rưởi ném tới trước mặt Hứa Khoan!
Vừa rồi tinh thần Hứa Khoan đã bị đả kích trầm trọng, hiện tại lại tận mắt nhìn thấy nửa thi thể của Quang Minh Nộ, hai chân run rẩy điên cuồng!
Ma nhân kia luôn giết chết hồn sủng lẫn chủ nhân của nó một lúc, hắn đem thi thể Quang Minh Nộ ném tới trước mặt mình, người kế tiếp phải chết chính là hắn sao?
Song tà ma nhân muốn giết người, cho dù chung quanh có đông đảo cường giả bất hủ cấp vẫn dễ như lấy đồ trong túi!
Hứa Khoan không muốn chết, hắn hao tốn bao nhiêu tâm tư bước lên chức vị Thần Tông chủ quan, còn chưa kịp hưởng thụ của cải cùng tôn kính kính ngưỡng của người khác…
Hắn không muốn chết!
Đôi mắt song tà ma nhân nhìn chăm chú vào hắn, tinh thần Hứa Khoan có chút hỏng mất, hắn khẩn cầu nhìn qua đại ca Hứa Lô đứng bên cạnh.
Hiện tại người có thể giúp hắn sống sót chỉ có thực lực cực mạnh như Hứa Lô, nhưng vừa nghĩ tới trước đó Hứa Lô không chút do dự hi sinh Quang Minh Nộ, Hứa Khoan đột nhiên cảm thấy hi vọng thật xa vời!
Lúc này sắc mặt Hứa Lô đã sớm trắng bệch, trong đầu của hắn hiện tại không phải là suy nghĩ làm sao cứu đệ đệ Hứa Khoan, mà là làm sao mới thoát khỏi song tà ma nhân kia!
Dưới tình huống có sự tồn tại của bảy cường giả bất hủ cấp cùng hơn trăm cường giả chủ tể cấp, nhưng ma nhân kia cũng có thể dễ dàng lấy tính mạng của bọn họ, mà hiện tại chỉ còn lại bốn hồn sủng bất hủ cấp – Quang Hoàng, Huyết Quỷ, Thống Phong Kỳ cùng Mãng Vĩ Lam Sư mà thôi.
Cho dù thực lực của bốn hồn sủng kia cực mạnh, nhưng chúng nó ở trước mặt song tà ma nhân nhiều nhất có thể cam đoan mình sẽ không bị miểu sát!
Mồ hôi lạnh trên trán Hứa Lô, Quách Ân Long, Tiết Ứng Phong cùng Trầm Cửu Quỷ không ngừng tuôn trào, ánh mắt của bọn hắn nhìn chằm chằm ma nhân không hề di chuyển.
Lúc này sẽ không ai đi quản Hứa Khoan đã mất đi hồn sủng đứng kề bên.
Bản thân Hứa Khoan cũng ý thức được điểm này, run rẩy niệm chú ngữ, triệu hồi ra một con yêu linh.
Hứa Khoan nhảy lên lưng yêu linh, mất hồn hướng xa xa bỏ chạy.
Hiện tại hắn ở trước mặt bất hủ cấp chỉ là một phế nhân, nếu không trốn sẽ mất mạng nơi này!
Thực lực yêu linh của Hứa Khoan đạt tới chủ tể đỉnh phong, tốc độ phi hành thật nhanh, trong khoảnh khắc đã vượt ra xa mười mấy công lý, tiếp qua vài giây đồng hồ chỉ sợ đã vượt ngoài trăm công lý.
Ánh mắt Sở Mộ nhìn theo Hứa Khoan đang vong mạng chạy trốn, trong mắt hiện lên ý cười nhạo.
Làm sao giết chết địch nhân lại làm địch nhân đau đớn đến chết?
Chính là trước mắt cho hắn hi vọng sống sót, sau đó khi hắn thực sự cho rằng mình đã chạy thoát thì đem sinh mệnh của hắn nghiền nát, khi đó ánh mắt của hắn sẽ khiến cho người ta phi thường khó quên.
Sở Mộ cứ thế nhìn theo Hứa Khoan, với hiệu quả của hai đồng tử dị sắc, tốc độ chạy trốn của Hứa Khoan thật quá chậm.
- Ngươi không cứu tính mạng đệ đệ của mình sao?
Thời gian thật nhàn rỗi, Sở Mộ đem ánh mắt chuyển qua Hứa Lô ngữ khí hài hước nói.
Mồ hôi lạnh còn tuôn đầy trán Hứa Lô, hắn không nói gì, rất sợ song tà ma nhân sẽ phát động công kích đối với hắn.
Theo khí vị huyết thống mà phán đoán, Hứa Khoan là em ruột của Hứa Lô, nhưng có thể làm được tuyệt tình như Hứa Lô quả thật là hiếm thấy.
- Bất quá không sao, các ngươi rất nhanh sẽ gặp lại, đến lúc đó các ngươi sẽ có thời gian tiếp tục nói chuyện tình cảm huynh đệ của các ngươi!
Sở Mộ nói, khóe môi hiện lên tia cười tàn nhẫn.
Hắn vươn tay ra, hắc sắc hỏa diễm trên lòng bàn tay bỗng nhiên tản ra chung quanh.
Không gian trảo thủ!
Một cỗ lực lượng không gian phun ra, cơ hồ nháy mắt đã đạt tới trước mặt Hứa Khoan đã thoát đi thật xa.
Tính cả Hứa Khoan lẫn yêu linh, không gian trảo mạnh mẽ đem Hứa Khoan cách xa ngoài trăm công lý mạnh mẽ lôi ngược trở về!
Hứa Khoan cùng yêu linh bị kéo bay qua trên đỉnh đầu Hứa Lô, bị nắm về trước mặt Sở Mộ.
Bị trảo ngược trở về, thần tình Hứa Khoan thật kinh hoàng, khó thể tin tưởng!
Đúng như lời cười nhạo của Sở Mộ trước đó, Hứa Khoan thật sự cho rằng mình đã chạy thoát nguy cơ lần này.
Nhưng ngay sau đó hắn bị bắt quay về trước mặt ma nhân khủng bố, người kia chỉ đứng cách hắn chừng ba thước mà thôi!
Khoảng cách gần như vậy nhìn chằm chằm vào đồng tử của ma nhân, cả người Hứa Khoan đều hỏng mất!
- Hắc Ám Mẫn Diệt!
Sở Mộ lạnh băng thốt ra tên kỹ năng.
Tay trái hắc ám nhẹ nhàng niết lại, nhất thời chung quanh yêu linh của Hứa Khoan xuất hiện một bàn tay hắc ám khủng bố bao phủ trên người bọn hắn, bàn tay cũng siết chặt như tay của Sở Mộ!
- Phanh!
Bàn tay hắc ám siết chặt, Hứa Khoan cùng yêu linh của hắn rành rành bị bóp nát!
- Lạc chi…lạc chi…lạc chi…
Tay trái Sở Mộ siết lại, liên tục lặp đi lặp lại, cốt cách của Hứa Khoan cùng yêu linh vỡ vụn, đem bọn hắn nắm nát vụn không thể nát hơn được nữa!
Không biết qua bao lâu cả hai cũng không còn thốt ra thanh âm, sau đó Sở Mộ mới chậm rãi buông tay ra.
Một đống bột phấn màu đen từ ngón tay hắn chảy xuống, biến thành bụi cát…
Gió thổi lên, cát tung bay, vừa lúc thổi lên trên mặt Hứa Lô.
Hứa Lô nhìn thấy một màn dựng đứng tóc gáy, trái tim nhảy mạnh kịch liệt, bột phấn màu đen thổi qua trước mặt hắn chính do thi thể đệ đệ hắn biến thành!
Chưa từng nghĩ tới một người sống có thể bị nghiền nát vụn như bụi cát đến như thế!