Mục lục
Sủng Mị
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Sở Mộ vốn tưởng rằng không gian sụp đổ sẽ khiến cho các phe phái ngừng tranh đấu, thế nhưng đám người Ám Tông hiện thân làm cho mọi việc càng thêm hỗn loạn. Đặc biệt là đám người Ám Tông hình như đã chuẩn bị xong tư tưởng đồng quy vu tận.

Thành viên Ám Tông xuất hiện trên một trình độ nhất định đã trợ giúp Sở Mộ hóa giải phần lớn áp lực. Nhưng bọn họ muốn lôi kéo tất cả mọi người cùng chết chắc chắn không phải là chuyện tốt.

"Lãnh Lâu, chủ tử các ngươi nước đổ vào não rồi hả? Hắn thật sự muốn mọi người cùng chết?"

Sở Mộ dùng tinh thần âm hỏi Lãnh Lâu.

"Chủ thượng, tất cả thành viên hải quân Ô Bàn phải chết, cho dù chúng ta bồi vào tính mạng cũng phải hoàn thành mệnh lệnh của Thiên Lục đại nhân, không có cách nào làm trái. Nhưng Thiên Lục đại nhân tự có chừng mực, hẳn là không đến nổi!"

Lãnh Lâu hồi đáp.

Lãnh Lâu nói như thế làm cho Sở Mộ nhớ tới lúc trước Đỗ tông chủ và nguyên thủ hải quân nói chuyện với nhau. Hình như là Đỗ tông chủ nói rằng Ấn cốc còn có thông đạo khác, đám người Ám Tông hẳn là dựa vào Dị hệ Hồn sủng cường đại mạnh mẽ xâm nhập.

Trong hoàn cảnh này, Dị hệ Hồn sủng chính là điểm mấu chốt cực kỳ hữu dụng. Chỉ có những Dị hệ Hồn sủng cấp Bất Hủ trở lên mới có năng lực sống sót trong không gian hắc động.

"Cái gã Thiên Lục này muốn trực tiếp phá vỡ không gian khiến tất cả mọi người chết sạch. Sau đó chính hắn thông qua Dị hệ Hồn sủng chạy trốn."

Sở Mộ bình tĩnh nói với Cẩn Nhu công chúa.

"Lực lượng không có hiệu quả đối với ta, ta có thể sống ở trong không gian loạn lưu một thời gian ngắn, còn ngươi?"

Cẩn Nhu công chúa vội vàng hỏi.

"Ta cũng không thành vấn đề, chỉ sợ trong khoảng thời gian ngắn tìm không thấy cửa ra."

Sở Mộ.

Nơi này là Đệ Tam trọng thiên, lực lượng không gian phong bạo vô cùng mạnh mẽ, Sở Mộ cũng không có lòng tin tuyệt đối khi lưu lại nơi đó quá lâu. Nếu không kịp thời tìm ra thông đạo không gian quay về thế giới bình thường, hắn và Cẩn Nhu công chúa cũng chết chắc rồi.

"Ta vẫn luôn có cảm giác cái tên Ám Tông Thiên Lục kia hình như không có quá nhiều địch ý đối với ngươi."

Cẩn Nhu công chúa nói.

"Ừ, ta cũng đã nhìn ra điểm này. Nếu thật sự không được, ta sẽ giao bia khóc cho hắn."

Sở Mộ gật đầu nói.

Sở Mộ không có coi trọng bia khóc giống như phần lớn Bi Khấp Giả và ngụy Bi Khấp Giả, tất cả lực lượng của hắn từ trước đến giờ không phải thông qua bia khóc. Vì thế hắn không sợ mình sẽ dừng bước tại lĩnh vực Bất Hủ, bởi vì bên cạnh hắn còn có Trữ Mạn Nhi.

Người xưa thường nói lưu lại núi xanh sợ gì không có củi đốt, Sở Mộ không phải là hạng người cổ hủ cố chấp.

"Từ từ xem đã!"

Cẩn Nhu công chúa cảm thấy có lẽ chuyện này không đến nổi bết bát giống như tưởng tượng.

Sở Mộ gật đầu đồng ý, thừa dịp song phương không có chú ý tới mình, hắn và đám Hồn sủng tận lực hồi phục thể lực chuẩn bị ứng phó tình huống sắp sửa phát sinh.

"Cái thằng điên... một đám khốn nạn!"

Cổ Quỷ càng đánh càng tức giận, trong lòng dâng lên cảm giác uất ức không thể nhịn được. Khối không gian này đã bị đánh tan nát cả rồi, hắn có cảm giác chung quanh mình sớm muộn gì cũng sẽ sụp đổ không chốn dung thân. Hết lần này tới lần khác mấy tên điên cuồng này vẫn tiếp tục công kích loạn xạ, căn bản không lưu lại cho người ta một con đường sống.

Sắc mặt Tằng Long và Tần Nghiễm càng lúc càng khó coi, bọn họ chỉ tiếc là không có thực lực một chiêu hạ sát tất cả thành viên Ám Tông.

Nhưng mà bọn họ bây giờ không dám xuất thủ, không cẩn thận một chút sẽ thúc đẩy không gian sụp đổ nhanh hơn.

"Tằng Long, chúng ta rời khỏi thôi!"

Tần Nghiễm rốt cuộc chịu không nổi áp lực tâm lý, không gian hắc động đáng sợ càng lúc càng gần. Ở đây không có một người nào có thể giữ vững bình tĩnh được nữa.

Tằng Long cũng không muốn bỏ mạng ở chỗ này, thấy Tần Nghiễm dẫn theo bốn gã thành viên Thần Tông bắt đầu rời đi, hắn cũng cắn răng ra lệnh cho đám thủ hạ nhanh chóng chạy trốn.

Trước khi rời đi, ánh mắt Tằng Long lộ vẻ tàn bạo ngó chừng Sở Mộ:

"Nếu ngươi còn sống rời khỏi nơi này, cho dù ngươi chạy tới chân trời góc bể cũng đừng hòng thoát khỏi tay ta."

Sở Mộ thấy Tằng Long chuẩn bị chạy trốn còn lớn lối như thế, ngược lại cảm thấy vô cùng buồn cười:

"Có bản lãnh ngươi bây giờ tới giết ta, ta đứng ở đây nè, tới giết a...aa!"

"Cho rằng ta không dám sao?"

Tằng Long nhất thời nổi giận lôi đình, không ngờ tiểu tử này quá đắc ý rồi.

"Tằng Long, đi mau!"

Tần Nghiễm nhíu mày buồn bực, lần này đổi lại là hắn khuyên can Tằng Long.

Tằng Long quay đầu bay đi, trong lòng tự an ủi mình, tiểu tử này nhất định sẽ chết ở trong tay đám người Ám Tông rồi. Cho dù không bị giết nhất định cũng sẽ chôn vùi ở trong Ấn cốc.

Sau khi đám người Thần Tông và Xà Long phái rời khỏi, sắc mặt hải quân Ô Bàn lập tức trắng bệch.

Bọn họ bây giờ cũng muốn rời khỏi địa phương đáng sợ này, nhưng đám người Ám Tông lại bám chết không tha, Cổ Quỷ đứng ngoài quan chiến đã bắt đầu bối rối không biết nên làm gì cho tốt. Nếu hắn không chịu ra tay thì đám thủ hạ sẽ bị giết chết, nhưng một khi hắn xuất thủ nhất định sẽ dẫn ra Thiên Lục, lấy thực lực hai người bọn họ sẽ tạo thành phá hư không gian trên quy mô lớn, chẳng khác nào gia tăng tốc độ tử vong.

Rốt cuộc, Cát Quỷ vẫn phải xuất thủ.

Hắn niệm chú ngữ triệu hoán cũng không phải Thủy hệ Hồn sủng giống như mấy tên Hải chủ kia, mà là một đầu lôi điện cự nhân khí thế cực thịnh.

Lôi Đình cự nhân là Hồn sủng nổi danh trong hàng ngũ Cự Nhân tộc, Lôi Điện trường kích trong tay đảo qua nhất thời phóng ra vô số tia lôi điện màu tím.

Mỗi tia lôi điện giống như có sinh mạng phân ra đuổi theo các thành viên Ám Tông Hồn sủng, cho dù là mặt đất hay là không gian đều bị chúng nó xung kích hóa thành hư ảo.

Lãnh Lâu đứng ở vị trí rất gần Cát Quỷ, Hắc Quỷ chiến sĩ của hắn bị Lôi Đình công kích trước tiên. Thân thể quỷ khí âm trầm bị oanh tạc văng đi thật xa, suýt chút nào là lọt vào không gian hỗn độn.

"Khe không gian có vòng xoáy hấp lực rất lớn, ngươi mau rời khỏi chỗ đó."

Sở Mộ dùng tinh thần âm nhắc nhở Lãnh Lâu.

Lãnh Lâu khẽ gật đầu, quả thật hắn đã cảm thấy vòng xoáy không gian truyền đến một cỗ lực lượng khó thể chống đỡ.

Hắc Quỷ chiến sĩ vội vàng ổn định thân hình, Lôi Đình cự nhân công kích tạo thành một cái lỗ thủng thật lớn trên lồng ngực nó. Nhưng mà loại thương thế này không có bao nhiêu ảnh hưởng đối với Quỷ hệ Hồn sủng.

"Đừng qua đó, không gian bên đó sắp sụp đổ rồi."

Ánh mắt Sở Mộ nhìn vào Lãnh Lâu nhắc nhở một lần nữa.

Lãnh Lâu ngẩn người ngạc nhiên, nhanh chóng ra lệnh cho Hắc Quỷ chiến sĩ dừng bước, không tiếp tục tiến sâu vào khu vực mất ổn định kia.

"Ầm!"

"Uỳnh uỳnh ~!"

Quả nhiên đúng như Sở Mộ dự đoán, trong nháy mắt Lãnh Lâu dừng lại, không gian chung quanh đó lập tức sụp đổ biến thành một cái lỗ đen khổng lồ.

Lãnh Lâu thấy thế liền sợ hãi không nói nên lời, lúc nãy hắn bay thêm một đoạn nữa là vùi thân ở trong không gian hỗn loạn kia rồi.

Nếu không có Sở Mộ nhắc nhở, lúc này hắn và Hắc Quỷ chiến sĩ chắc chắn bay tới khu vực đó rồi. Lãnh Lâu có thể khẳng định bản thân mình không thể nào kiên trì quá lâu trong khối không gian đáng sợ kia.

Lãnh Lâu lộ vẻ cảm kích nhìn sang Sở Mộ, trong lòng hơi nghi ngờ tại sao chủ thượng trẻ tuổi lại có năng lực cường đại như vậy. Phải biết rằng, không gian sụp đổ và tia chớp hỗn độn đều xuất hiện không có bất kỳ dấu hiệu nào, thế mà chủ thượng lại nhận ra nguy hiểm giúp hắn nhặt về một mạng.

Thiên Lục thấy Cát Quỷ xuất thủ liền nhếch miệng cười tà, hắn đợi giây phút này từ lâu rồi.

Quan Giác Ma của hắn lập tức lao tới, những địa phương nó đi qua nứt vỡ nghiêm trọng, không gian chung quanh xuất hiện hàng loạt tia chớp đen nhánh thể hiện rõ sự bá đạo của nó.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK