Vũ Sa cũng rất thích nơi này, nguyên nhân chủ yếu là vì nàng có thể hấp thu khí tức thiện tính ở đây.
Địa phương trang nghiêm thần thánh, đại biểu cho thiện, sở dĩ Vũ Sa cần một hai năm mới hoàn toàn giải trừ chú ngữ nguyền rủa của lão tông chủ, chính bởi vì nàng tính toán ở lại nơi này tu luyện một hai năm thời gian tăng lên cấp bậc của chính mình.
Đại khái nghỉ ngơi hai ngày thời gian, Tiểu Thiền đã vội vàng chạy tới thỉnh Diệp Khuynh Tư đến gặp mặt.
Diệp Khuynh Tư cùng Vũ Sa đi tới Dưỡng Hồn Điện, Tiêu Tuyết Ngang đã đứng ở đó, cũng giống như lúc ban đầu Diệp Khuynh Tư chứng kiến hắn, gương mặt không chút thay đổi, còn lộ ra vài phần phiền muộn.
Diệp Khuynh Tư cảm thấy kỳ quái, theo lý mà nói tình huống của lão nhân gia chuyển biến tốt đẹp, hắn hẳn là không đến mức như thế.
Ngoại trừ Tiêu Tuyết Ngang, bên giường lão nhân gia còn có sáu gã kim hoàng sắc khải giáp thị vệ, sắc mặt trang trọng trầm lãnh, khi Diệp Khuynh Tư đi vào, ánh mắt bọn hắn đều rơi lên trên người nàng, mang theo vài phần băng sương.
- Làm sao vậy?
Diệp Khuynh Tư mở miệng hỏi.
- Tình huống có chút chuyển biến xấu!
Tiêu Tuyết Ngang cau mày nói.
Diệp Khuynh Tư ngẩn người, bước nhanh đi tới bên người lão nhân, định dùng hồn niệm tìm kiếm.
Nhưng sáu gã thị vệ đồng thời đem hồn niệm đặt lên người Diệp Khuynh Tư, ngăn trở hồn niệm của nàng thăm dò vào.
Diệp Khuynh Tư thu hồi hồn niệm, ánh mắt nghi hoặc khó hiểu nhìn Tiêu Tuyết Ngang, Lục Ngọc Cầm cùng Hàn chưởng môn.
Tiêu Tuyết Ngang khoát tay ý bảo thị vệ lui ra, vẫn khách khí nói:
- Diệp tiểu thư nhìn trước đã!
Diệp Khuynh Tư ý thức được tình hình không thích hợp, nhưng vẫn dùng hồn niệm thăm dò vào.
Vừa thăm dò vào linh hồn của lão nhân gia, Diệp Khuynh Tư liền cau mày, ánh mắt đảo qua mọi người chung quanh.
- Sau khi ta trị liệu, còn có ai đã trị liệu cho lão nhân gia?
Diệp Khuynh Tư hỏi.
Tiêu Tuyết Ngang lắc lắc đầu, Lục Ngọc Cầm cũng lắc đầu, Hàn chưởng môn thoáng chần chờ nhưng cuối cùng cũng lắc đầu.
- Bệnh tình của lão nhân gia chuyển biến xấu…
Hàn chưởng môn nhắc nhở Diệp Khuynh Tư một câu.
Diệp Khuynh Tư cảm giác ánh mắt hoài nghi của bọn họ, trong lòng cảm thấy thật không thoải mái, mở miệng nói:
- Sau khi ta trị liệu khẳng định có người tiếp tục gieo chú ngữ cho lão nhân gia, nếu không tuyệt đối không thể xuất hiện loại tình huống này!
- Nhưng mà sau ngươi căn bản không có người nào trị liệu qua cho lão tông chủ!
Hàn chưởng môn có chút chột dạ, nhưng vẫn nói.
Sở dĩ Hàn chưởng môn nói như vậy là có nguyên nhân.
Ngày đó, khi Lữ Phong Nam gieo chú ngữ cho lão tông chủ, Hàn chưởng môn chờ đợi bên ngoài cảm giác không thích hợp, vì thế hắn trộm phá khai kết giới muốn xem Lữ Phong Nam thi pháp.
Kết quả Hàn chưởng môn phát hiện hành động của Lữ Phong Nam thật giống như kỹ năng độc chú! Vì thế Hàn chưởng môn sợ hãi, lập tức muốn bắt giữ hắn.
Lữ Phong Nam biết lời nói dối lần này muốn thành lập nhất định phải có Hàn chưởng môn phối hợp, vì vậy hắn nói thẳng hành vi của mình.
Lúc đó Lữ Phong Nam chính là đâm lao phải theo lao, may là hắn có thể trực tiếp kéo luôn Hàn chưởng môn xuống nước. Hắn nói với Hàn chưởng môn, đã gieo xong chú ngữ, nếu như lão nhân gia xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn Hàn chưởng môn cũng không thoát khỏi liên quan.
Hơn nữa Lữ Phong Nam cũng phi thường rõ ràng, nếu lão tông chủ sống sót thì Hàn chưởng môn không khả năng thượng vị.
- Hàn chưởng môn, ta không cẩn thận từ trong miệng một số người biết được sở dĩ lão tông chủ trúng phải mai phục của Ám Tông, có liên quan rất lớn với ngài…
Những lời này của Lữ Phong Nam luôn quanh quẩn bên tai Hàn chưởng môn, mất hết danh dự cùng bảo vệ mình, Hàn chưởng môn đương nhiên đã có lựa chọn trong lòng.
Diệp Khuynh Tư phi thường khẳng định tuyệt đối có người động tay chân trong việc này, người này rất có thể có một chút quyền lực trong Thần Tông, đủ che giấu sự thật hắn hạ độc chú.
Tâm tư Diệp Khuynh Tư kỳ thật rất tỉ mỉ, nàng biết hiện tại đi truy cứu có người thi triển kỹ năng độc chú sau mình hay không cũng không còn bất cứ ý nghĩa gì, nơi này là địa bàn của người khác, nàng không tra xét được.
- Một ít huyền thuật có thể lấy linh hồn của người khác, làm sinh mệnh lực của người đó biến thành khôi phục trong thời gian ngắn ngủi, nhưng loại trạng thái này chỉ duy trì được một tuần, một tuần sau sẽ như ngọn đèn cạn dầu…
Tên nam tử cầm đầu nhóm thị vệ vẻ mặt hoài nghi nói.
- Phải, Lữ Phong Nam cũng có nói qua loại huyền thuật đó!
Hàn chưởng môn lại nói một câu.
Sắc mặt Diệp Khuynh Tư trầm xuống.
Đây rất rõ ràng muốn hãm hại lên đầu nàng, hiện tại Diệp Khuynh Tư đã xác định là ai ở sau lưng giở âm mưu quỷ kế.
Diệp Khuynh Tư cũng không thèm để ý tới lời chất vấn của hai người, ánh mắt chuyển hướng về phía Tiêu phán quan, mở miệng hỏi:
- Tiêu phán quan, hiện tại tính mạng của lão nhân gia đại khái còn một tuần!
Vẻ mặt Tiêu Tuyết Ngang không thay đổi gật gật đầu.
- Nếu như ta có tâm địa độc ác muốn hại lão nhân gia, nói khó nghe một chút, mặc kệ ta có cứu hay không lão nhân gia đều rất khó sống sót, ta không cần phải làm điều thừa tới nơi này!
Đối với sự hoài nghi của những người kia, Diệp Khuynh Tư khinh thường nói.
- Có lẽ ngươi cố ý lẻn vào Thần Tông chúng ta muốn giành được sự tín nhiệm của người nào đó…
Nam tử cầm đầu nhóm thị vệ nói.
Diệp Khuynh Tư đưa mắt nhìn người kia, đã xác định thị vệ này có vấn đề.
Nàng không thèm để ý tới, mà nhìn thoáng qua Tiêu Tuyết Ngang, mở miệng nói:
- Như vậy ngươi lại có cách nhìn gì, ngươi nhận thức lời bọn hắn nói?
Tiêu Tuyết Ngang lắc đầu đáp:
- Ta tin tưởng Diệp tiểu thư!
Diệp Khuynh Tư gật đầu, nếu Tiêu Tuyết Ngang cũng có cách nhìn như những người khác, Diệp Khuynh Tư sẽ lập tức mặc kệ chuyện này, lão nhân kia sống hay chết nàng cần gì quan tâm, làm gì còn phải bị người hãm hại.
- Ta sẽ tiếp tục cứu chữa cho lão nhân gia, hi vọng các ngươi rõ ràng, đây là lần thứ hai ta cứu tính mạng của hắn, bởi vì chú ngữ bị gieo lần thứ hai nếu như ta không đoán sai là do một huyền sư cao siêu ra tay. Phiền toái Tiêu phán quan phái một ít người đáng tin canh giữ bên cạnh lão nhân gia!
Diệp Khuynh Tư mang theo một tia lạnh lùng, phẫn nộ nói.
Nếu Tiêu phán quan đã lựa chọn tin tưởng Diệp Khuynh Tư, tự nhiên đồng ý cho nàng cứu chữa, yêu cầu mọi người rời khỏi nơi này.
…
Diệp Khuynh Tư cùng Vũ Sa lưu lại trong phòng, trong lòng Diệp Khuynh Tư vẫn còn chút tức giận.
Mình mới đi tới Thần Tông, lại bị tiểu nhân âm hiểm hãm hại, loại cảm giác bị người nghi ngờ cùng hoài nghi quả thật làm nàng phi thường không thoải mái.
- Hừ, lại có người dám tính kế tới trên đầu ta!
Vũ Sa mở miệng trước, lời nói vô cùng băng sương.
- Hẳn là do tên đệ tử thủ tịch Lữ Phong Nam làm, tên kia vừa nhìn liền biết không phải người có lòng dạ rộng rãi!
Diệp Khuynh Tư nói.
- Hắn gieo chú ngữ lần thứ hai ta không giải được, ngươi được sao?
Vũ Sa nói.
- Ta cũng không thể hoàn toàn phá giải, hiện tại chỉ có thể đem chú ngữ trì hoãn phát tác. Ta đại khái phải đạt tới hồn tể cấp mới có thể giải được hoàn toàn!
Diệp Khuynh Tư đáp.
- Vậy trước kéo dài một năm thời gian đi. Tên Lữ Phong Nam kia cũng không phải bao cỏ, biết trước tiên lủi thông khẩu cung với một nhóm người. Nếu như ta không đoán sai, kế tiếp Lữ Phong Nam sẽ vì che giấu chuyện mình đã làm ra mà không ngừng gây phiền toái cho ngươi, thậm chí có thể sẽ đem ngươi cùng người Ám Tông liên hệ chung một chỗ, sẽ vu cáo ngươi là do Ám Tông cố ý an bài đến Thần Tông, như vậy sẽ nói thông vì sao ngươi lại chịu giải cứu lão nhân gia!
Vũ Sa nói.
Diệp Khuynh Tư nhu nhu huyệt thái dương, như thế nào vừa mới tới nơi này đã vướng vào một chuyện rắc rối như vậy, nếu biết như thế nàng đừng tới, ở yên trong Vạn Vật thành tu luyện.
- Vừa lúc ngươi cũng cần tăng thực lực, khi đạt tới hồn tể cấp thì ngươi có thể rửa sạch chuyện này. Ngươi an tâm tu luyện của ngươi, tận lực đề phòng Lữ Phong Nam tìm đủ loại phương pháp đối phó ngươi!
Vũ Sa nói. Bạn đang đọc chuyện tại TruyenFull.vn
- Sao vậy, ngươi không giúp ta giải quyết Lữ Phong Nam?
Diệp Khuynh Tư không giải thích được nói.
- Lữ Phong Nam là đệ tử thủ tịch của Huyền Môn, thân phận không thấp hơn Tiêu phán quan bao nhiêu. Tên khốn Sở Mộ cầm tù ta nhiều năm như vậy, kế hoạch nguyên lai về Vân Cảnh, Hạ Cương, đại biên giới của ta đều bị hắn làm rối loạn, để cho ta hiện tại cơ hồ biến thành hai bàn tay trắng, tự nhiên không khả năng đối phó được hắn. Hiện nay ta cần chậm rãi gầy dựng lại thế lực của mình, sớm cùng người như vậy va chạm sẽ mang tới cho ta không ít trở ngại. Nhưng ngươi cũng không cần lo lắng, chờ khi ta có đầy đủ lực lượng, ta tùy tay có thể bóp chết Lữ Phong Nam!
Vũ Sa nói.
Diệp Khuynh Tư nở nụ cười khổ, chú ngữ lần thứ hai này nàng không thể hoàn toàn cởi bỏ, phỏng chừng trước khi giải trừ nàng cũng phải lưu lại trong Thần Tông cam đoan tính mạng của lão tông chủ.
Dù sao vì muốn che giấu hành động độc ác của mình, Lữ Phong Nam nhất định sẽ nghĩ đủ mọi biện pháp để hãm hại nàng, mà chỉ khi nào tính mạng của lão tông chủ không có gì đáng ngại thì Diệp Khuynh Tư mới có thể bách độc bất xâm.
Lần này Diệp Khuynh Tư mất càng nhiều hồn lực, không thể không thừa nhận huyền thuật của Lữ Phong Nam cao hơn nàng, hơn nữa còn mạnh hơn rất nhiều, lấy thực lực bây giờ của Diệp Khuynh Tư muốn đi hòa dịu chú ngữ kia thật sự tốn sức.
Trải qua hai giờ trị liệu, tình huống lão nhân gia dần dần khôi phục tới lúc ban đầu khi Diệp Khuynh Tư còn chưa cứu chữa, đại khái tính mạng còn có thể chi trì chừng hai tháng thời gian.
…
- Hừ, đây không phải còn chưa chuyển biến được tốt hơn sao?
Thủ lĩnh thị vệ hừ lạnh một tiếng nói.
- Một tuần sinh mạng cùng nửa tháng sinh mạng còn không chuyển biến tốt hơn sao?
Diệp Khuynh Tư thật không thích ánh mắt nghi ngờ của người kia.
Tiêu Tuyết Ngang chứng kiến tình huống đã lạc quan hơn một ít, trong lòng thoáng an tâm.
Nói thật Tiêu Tuyết Ngang càng thiên về hướng có người từng âm thầm động tay chân lần nữa.
Hắn đi tới bên cạnh Diệp Khuynh Tư, dùng tinh thần âm nói với nàng:
- Diệp tiểu thư, thật ủy khuất ngài lưu lại Thần Tông lâu hơn chút thời gian, mặc kệ có chữa khỏi lão nhân gia hay không chúng ta đều cũng dùng lễ khách quý đãi Diệp tiểu thư!
Tiêu Tuyết Ngang nói chuyện làm người ta cảm thấy thoải mái, vì vậy Diệp Khuynh Tư không nói thêm gì nữa.
- Ba ngày sau ta sẽ tiến hành chữa trị lần thứ ba, khi đó tính mạng lão nhân gia sẽ kéo dài được ba tháng, cần trị tận gốc phải trị liệu liên tục!
Diệp Khuynh Tư nói với Tiêu Tuyết Ngang.
- Đa tạ!
Tiêu Tuyết Ngang gật đầu, quay đầu nói với Tiểu Thiền:
- Đưa Diệp tiểu thư quay về nghỉ ngơi, sau đó vào trong các lấy một ít huyền vật cấp Diệp tiểu thư điều dưỡng khôi phục!