Người dân thì tất nhiên là rất ủng hộ sự ra đời của một sản phẩm tốt, đặc biệt lại là hàng do chính Việt nam mình sản xuất. Họ tự hào và tán dương. Nhưng ý kiến số đông chưa chắc đã là ý kiến cuối cùng của một tập thể.
Ngày 12/11/2009, một thông tin làm người dân hoang mang, lo lắng, thậm chí cả phẫn nộ. Sản phẩm siêu tụ điện chính thức được liệt kê vào danh sách “ cần kiểm duyệt kỹ càng hơn, Thịnh Thế Electronic Energy phải tạm dừng bán ra cho khách hàng ngay lập tức.” Tuy vậy trong thông báo không nói là thời gian kiểm duyệt là bao lâu, hay những đơn hàng đã đặt công ty sẽ phải làm thế nào.
Tất nhiên là phải bồi thường gấp đôi, thậm chí gấp ba số tiền mà khách hàng yêu cầu. Chưa kể công ty sẽ mất uy tín với khách hàng và người dân.
Không có lửa thì sao có khói, nhiều người đã nghĩ siêu tụ điện đã gặp phải vấn đề nguy hiểm, hoặc không đúng như những lợi ích mà nhà sản xuất đưa ra. Nhiều người quay sang chỉ trích công ty, nhiều người tẩy chay. Cũng có không ít những người dân thở dài tiếc nuối vì sản phẩm này nếu tốt như vậy thì sẽ làm Việt Nam nở mày nở mặt trên trường quốc tế. Có người thì phẫn nộ, họ cho rằng có một sự chèn ép của các tập đoàn năng lượng cũ.
….
Ngay lúc đó, ở văn phòng họp, hội đồng quản trị tập đoàn Thịnh Thế đang tiến hành đưa ra ý kiến, Lê Khôi bất bình nói:
- Bọn chúng rõ ràng là chép ép trắng trợn chúng ta mà. Ài, sản phẩm tốt như vậy lại bị bọn khốn đó liên thủ chống đối. Nhưng không thể không nói chúng ta đã động vào những con quái vật khổng lồ của nền kinh tế.
Trần Bằng đẩy đẩy mắt kính, hắn đứng dậy nói:
- Hiện tại chúng ta nên nghĩ 2 vấn đề: Thứ nhất, tìm cách đả thông phía trên để họ rút lại nghị định này, nhưng tôi thấy rất khó, họ cũng đã cân nhắc lợi ích rồi. Giữa việc chọn một tập đoàn non trẻ tiềm năng và một loạt những ông trùm kinh tế của đất nước, thậm chí là cả áp lực của các tập đoàn quốc tế.
Thứ hai, giải quyết bồi thường các đơn hàng và vớt vát lại uy tín của công ty. Đây là việc chúng ta cần giải quyết trước tiên.
Vân Tú gật đầu, đồng ý nói:
- Anh Trần Bằng nói rất đúng, chúng ta cần đi vào giải quyết vấn đề thứ hai. Hiện tại chúng ta chưa đủ sức mạnh để đấu lại bọn chúng.
Dương Tuấn Vũ nhăn mày suy nghĩ. Thời gian này hắn đã chịu rất nhiều áp lực từ mọi phía. Không thể không nói, sự liên thủ của Diệp Khang và Lý Gia Huy rất có hiệu quả. Hắn không ngu, hắn biết rất rõ điểm mấu chốt dẫn đến sự việc cấm thẳng tay của chính phủ.
Nếu áp lực người dân thì không nói, nhưng những tập đoàn lớn cũng chưa chắc đã có thể khiến dự án “nằm phơi nắng”. Vì siêu tụ điện là của Việt Nam sản xuất, đất nước được vinh danh, chính phủ sẽ rất sung sướng. Chưa kể, đây là một lĩnh vực mới, một sản phẩm đi đầu, nó sẽ thu lại lợi nhuận khổng lồ và chắc chắn thuế và ngân sách nhà nước sẽ tăng hơn, thậm chí vượt xa các tập đoàn năng lượng hiện tại trong nước.
Nơi mà năm nào cũng nói buôn bán lỗ vốn hàng nghìn tỷ, hoặc là lại liên doanh với công ty nước ngoài, lợi ích được chia sẻ rất ít, đa số sẽ chảy về túi của nước khác.
Đột nhiên hắn nghĩ ra một cách, sau đó lên tiếng:
- Hiện tại cứ làm theo phương hướng của Trần Bằng. Tiếp theo đến vấn đề nhà thầu khu Du lịch đã tiến hành tới đâu rồi chị Vân Tú?
Vân Tú thở dài nói:
- Hiện tại chúng ta đã mời thầu được 5 ngày, nhưng tình hình không được khả quan lắm. Các công ty nước ngoài yêu cầu thêm tiền đầu tư.
- Có bao nhiêu công ty đã cho ý kiến?
- Hiện tại có 5 nhà thầu đã nêu ra ý kiến: Tập đoàn xây dựng Fenerbahce của Thổ Nhĩ Kỳ, tập đoàn xây dựng toàn cầu Luxembourg của Đại công quốc Luxembourg, tập đoàn hoàn mỹ Châu Á của Nhật Bản, tập đoàn hy vọng mới của New Zealand và tập đoàn Thames của Anh.
“Tập đoàn Thames, tập đoàn này chẳng phải cuối năm 2009, đầu năm 2010 sẽ đối mặt với vụ bê bối hối lộ lớn nhất lịch sử của nước Anh sao? Bây giờ còn không lo cho mình mà còn muốn vươn tay thầu dự án này?”. Dương Tuấn Vũ nghĩ lại lịch sử rồi tự thắc mắc.
Hắn tuy không biết chi tiết về tình hình thế giới ở kiếp trước nên không thể ngồi làm giàu như mấy thanh niên trọng sinh như trong truyện được. Ai mà cứ ngồi nhăm nhe để ý mấy cái đó, rồi hy vọng một ngày được trọng sinh sẽ làm bá chủ chứ? Nên hắn cũng chẳng để ý gì nhiều.
Tuy vậy, những sự kiện mà thời sự và báo mạng đăng lên ầm ầm thì không muốn nó cũng sẽ đập vào mắt.
Sự kiện hối lộ 50 tỷ $ của tổng giám đốc tập đoàn Thames với Bộ trưởng bộ xây dựng và Thống đốc ngân hàng Vương quốc Anh đã làm cả đất nước Anh và thế giới sửng sốt. Ngay sau đó, một loạt lãnh đạo cấp cao của tập đoàn xây dựng số 3 nước Anh này bị điều tra và bắt giữ. Tập đoàn Thames sụp đổ và ngay sau đó bị tập đoàn hùng mạnh nhất của Anh quốc- Buckingham đã nuốt gọn.
Dương Tuấn Vũ sáng mắt lên “Các người tự dâng lên tận miệng, chẳng lẽ ta lại không ăn thì quá ngu ngốc rồi”.
Vân Tú báo cáo sơ bộ xong thì thấy Boss vẫn ngẩn ngơ, sau đó lại nở nụ cười âm hiểm. Cô cảm thấy lạnh run, thầm nghĩ không biết ai xui xẻo bị Boss tính kế đây. Tuy vậy, mọi người vẫn đang chú ý nên cô phải nhắc nhở hắn một chút, Vân Tú ho khan, rồi hơi nâng giọng lên một chút, sau đó nhắc lại:
- Khụ khụ, Chủ tịch có ý kiến gì không ạ?
Dương Tuấn Vũ nghe thấy thì khép miệng lại, sau đó gật đầu nghiêm túc nói:
- Cô hẹn gặp bên nhà thầu của nước Anh cho tôi. Sau đó báo lại lịch gặp mặt. Chúng ta sẽ bàn bạc kỹ hơn với họ.
- Ồ. Vâng, tôi sẽ liên lạc hẹn họ ngay.
- Được rồi. Còn vấn đề công ty Thịnh Thế Mobile, chị Tiểu Di cứ tiếp tục hoạt động. Tuy vậy ngành hải quan cũng đã có động tác siết chặt hơn với bên Đổng Xán ở Hải Phú. Chính vì vậy các phương án mà chị đã đề xuất về cung cấp mạng internet và buôn bán máy vi tính tiếp tục tiến hành. Tuy vậy, máy tính PC (để bàn), và laptop có sự khác nhau về thị trường rất lớn. Chị cần tập trung vào laptop, đặc biệt các thương hiệu: Hp, Dell, Macbook, Acer, Asus.
- Đã rõ thưa chủ tịch.
- À, 1/11 âm lịch, tức là còn 2 tuần nữa hai người sẽ kết hôn đúng không? Như vậy đi, nếu phải bận rộn chuẩn bị thì tôi sẽ cho chị nghỉ phép.
Lâm Tiêu Di mặt đỏ nhìn Trần Bằng, sau đó nói:
- Tôi vẫn có thể đi làm được. Hiện tại tập đoàn đang đối mặt với nhiều sóng gió, nếu tôi chỉ lo đến đám cưới thì chúng tôi quá ích kỷ rồi. À, nhân hôm nay tổ chức họp, chúng tôi xin phép gửi mọi người thiệp cưới. Rất hy vọng mọi người sẽ đến chung vui cùng chúng tôi.
Lâm Tiểu Di và Trần Bằng cùng nhau phát thiệp cưới. Mọi người đang buồn bực thì khi nhận được thiếp mời cũng vui vẻ hơn nhiều.
- Tốt lắm. Những gì tôi đã hứa thì sẽ làm được. Hai anh chị cứ chuẩn bị mà nhận quà đi nhé.
- Cảm ơn chủ tịch.
- Được rồi, tuần sau mọi người cố gắng sắp xếp lịch để đến chúc mừng họ, ai không đi là tôi trừ lương tháng này.
Mọi người đều cười ha hả. Áp lực đã tan biến không còn.
- Tốt lắm. Tôi cũng đã có hướng giải quyết sơ bộ rồi. Mọi người cứ yên tâm công tác đi. Cụ thể nhưng thế nào thì sẽ thông báo sau. Mọi người tan họp. Vân Tú ở lại.
…
Khi mọi người đã về hết, Dương Tuấn Vũ nói:
- Hiện tại ước lượng tài chính công ty sau những thiệt hại và bồi thường còn lại bao nhiêu.
- Do 3 sự kiện: Rút thầu của tập đoàn Delta, Phá hoại công ty Thịnh Thế Mobile và sự thắt chặt nguồn điện thoại thông qua hải quan, đền bù và dừng bán siêu tụ điện, nên hiện tại ngân sách đã tổn thất gần 1/4, tương đương 1200 tỷ, chỉ còn 3500 tỷ đồng, trong đó 1000 tỷ là vốn lưu động tối thiểu để vận hành thưa chủ tịch.
- Chị ngay lập tức làm thủ tục cách ly ra 1000 tỷ đồng cho tôi. Chỉ cần có lệnh sẽ chuyển đi ngay.
- Rõ. Tôi có thể hỏi để làm gì không ạ?
- Cũng không có gì phải giấu chị, tôi muốn mua một công ty.
- Mua một công ty? Để làm gì ạ?
- Công ty này không phải là công ty trong nước. Tôi muốn mua ở Anh.
- Ở Anh? Không phải ngài định nói đùa tôi là mua một công ty xây dựng để xây dự án Du lịch biển chứ?
- Đúng vậy. Chỉ rất thông minh.
- Là thật? Sau ngài không mua một công ty trong nước, hoặc một công ty gần đây? Như vậy mọi dự án đều có thể điều động nhân viên rất nhanh và thuận tiện.
- Nhưng với 1000 tỷ này chị nghĩ sẽ mua được công ty nào? Ít nhất cũng là một công ty xây dựng top 100 của Việt Nam rồi. Nếu là nước khác thì cũng trong top 200.
- Đúng vậy, nhưng những công ty đó không thể đảm bảo yêu cầu của những công trình mà tôi muốn làm. Thôi, khi thời cơ đến tôi sẽ nói rõ hơn chị biết. Chị chỉ cần chuẩn bị đủ tiền là được.
- Tuân lệnh Boss.
- Ừm, còn 1000 tỷ nữa, cũng sẽ để mang đi hợp tác.
- Mang đi hợp tác? Ngài định tìm một công ty giúp chúng ta phát triển và bán ra siêu tụ điện sao? Nhưng tình hình trong nước là không thể rồi, không lẽ…. ngài lại định hợp tác với công ty ngoại.
- Đúng vậy. Chị cứ nói tiếp đi. Tôi không ngờ chị cũng rất nhạy bén khi đoán được ý của tôi.
- Là khi nãy sếp cười nham hiểm, à không … là sếp cười vui vẻ.
Vân Tú xua xua tay chỉnh lại.
- Chị nghĩ gì tôi lại không biết mà còn phải lấp liếm sửa lại. Nói ý kiến của chị đi.
- Sếp định liên doanh với một tập đoàn, nhưng làm thế họ sẽ nuốt phần lớn lợi ích, rất có thể tỷ lệ lợi nhuận chỉ được chia 2-8, hoặc cao lắm là 4-6. Chúng ta tuy có công nghệ nhưng lại không có tiếng nói, không có danh tiếng…
Dương Tuấn Vũ vừa nghe cô gái này phân tích, vừa gật đầu khen ngợi. Rồi cuối cùng, khi cô nói xong, hắn vỗ tay tán dương:
- Suy luận rất sắc bén, rất tốt. Tuy vậy, chị vẫn quên mất một điều.
- Điều gì ạ?