Đi qua hành lang quanh co, đến cửa phòng bao của họ, liền thấy Trình Vũ Gia đứng ở nơi đó.
Ở trong môi trường cổ kính, anh mặc một thân tây trang màu đen, thắt nơ, dáng vẻ nho nhã lễ độ. Đôi mắt màu cà phê đang thâm tình nhìn cô gái bên cạnh anh.
Cô gái mặc áo sơ mi sọc xanh trắng, bên dưới là quần jean đen, đang né tránh ánh mắt của Trình Vũ Gia.
Đoán chừng cũng chỉ có cô, lúc bị Trình Vũ Gia nhìn, vẻ mặt còn ghét bỏ.
Lộ Kiêu Dương định thần nhìn lại, đây không phải là Thẩm Nhược Hề - người đặc biệt đến phụ trách nấu ăn cho cô sao?
"Cô!" A Ly được Tần Phong ôm, vừa thấy Thẩm Nhược Hề, thì lập tức mở miệng kêu lên.
Thẩm Nhược Hề ngẩng đầu, nhìn anh trai chị dâu xuất hiện trước mặt mình, còn có A Ly.
Quả thực như là thấy cứu tinh, "Anh!"
Tuy rằng Lộ Kiêu Dương không nói chuyện yêu đương, nhưng thời gian vừa qua được tẩm bổ thêm nhiều phim điện ảnh như vậy, cũng nhìn ra được, Trình Vũ Gia thích Thẩm Nhược Hề, đáng tiếc Thẩm Nhược Hề lại không thích anh ta.
Trình Vũ Gia vừa thấy Thẩm Trường Hà, lộ ra dáng vẻ tươi cười. Cũng không lại chú tâm Thẩm Nhược Hề nữa, tự mình dẫn bọn họ vào phòng bao. Cop q𝘂a cop lại, tгở lại tгa𝓃g chí𝓃h ﹟ T г U 𝙢 T г 𝘂 y 𝐞 𝓃.V𝓃 ﹟
Người phục vụ mặc bộ đồ màu đỏ bưng trà lên cho họ.
Lộ Kiêu Dương và Thẩm Trường Hà chia ra ngồi ở hai bên của A Ly, Annie kế bên Lộ Kiêu Dương, mà Tần Phong lại bên cạnh Annie, tiếp đó chính là Trình Vũ Gia và Thẩm Nhược Hề.
Lộ Kiêu Dương vô cùng khát nước, cầm ly lên, muốn rót ly nước uống, Thẩm Nhược Hề nhìn, vội đứng lên cầm ấm nước trước một bước, sau đó thêm nước cho cô.
"..."
Lộ Kiêu Dương cực kỳ xấu hổ.
Thật sự là vô cùng vô cùng lúng túng.
Cô còn nhớ rõ hai ngày trước lần đầu tiên gặp mặt, Thẩm Nhược Hề liền mắng cô một trận, nhưng sau ngày hôm đó, Thẩm Nhược Hề không phải ở nhà cô nấu cơm cho cô, thì chính là rửa chén cho cô.
Bây giờ thì còn hơn thế nữa, thêm nước cho cô.
Trình Vũ Gia ngồi ở bên cạnh, thấy cô thêm nước hết cho một nhà ba người Thẩm Trường Hà, lặng lẽ đem cái ly của mình tới.
Sau đó Thẩm Nhược Hề liền đặt ấm nước xuống trước mặt anh ta.
Trình Vũ Gia: "..."
Tần Phong nhìn tới đây, mắt sáng tâm sáng đứng lên, nhận lấy ấm nước, "Tôi đến."
Hóa giải xấu hổ.
....
Thẩm Nhược Hề lãnh đạm nói với Trình Vũ Gia: "Trình tiên sinh bận rộn như thế, không đi làm chuyện của mình? Chúng tôi ở đây có phục vụ là được rồi."
Trình Vũ Gia nói: "Cũng không có gì để làm."
"Hôm nay đến đây đều là khách quý, anh không đi chào hỏi, sau này ai đến đây ăn nữa? Nếu anh là ông chủ, thì nên có dáng vẻ ông chủ."
"Tôi luôn không thích làm mấy thứ này, họ đều biết." Trình Vũ Gia nhìn Thẩm Nhược Hề, trên đời này, có thể khiến anh kiên nhẫn như vậy, ngoại trừ đàn dương cầm của anh, cũng chỉ có cô.
Lộ Kiêu Dương nhìn hai người này, nói: "Quan hệ hai người thật tốt."
Lộ Kiêu Dương nói xong, liền cảm giác Tần Phong nhìn mình một cái.
Trời ạ! Phải biết rằng, Nhược Hề tiểu thư không thích nhất là người khác nói cô ấy và Trình Vũ Gia có quan hệ tốt.
Kỳ thật anh cũng không biết tại sao, ban đầu, khi Thẩm Nhược Hề còn học đại học, Trình Vũ Gia và Thẩm Trường Hà thân thiết, mối quan hệ của bọn họ vô cùng tốt.
Sau khi Trình Vũ Gia trở về, Thẩm Nhược Hề cũng không để ý tới anh ta nữa, nhưng Trình Vũ Gia vẫn luôn đi theo bên cạnh cô ấy, đối xử với cô ấy rất tốt.
Mặc dù là như vậy, nhưng nếu có ai dám nói quan hệ của bọn họ tốt, Thẩm Nhược Hề sẽ tức giận.
Lộ Kiêu Dương nói xong, có cảm giác mình bị Thẩm Nhược Hề trừng mắt một cái.
Lộ Kiêu Dương lúng túng: "Ngại quá, tôi nói sai rồi."
( Hết chương)