Cho nên hiện tại Long Hữu Dư đều đặt trọng tâm vào trên người Lộ Kiêu Dương.
Lần trước còn đổi một ít cổ phần công ty cho cô.
Ông thật sự đã nhượng bộ rất lớn.
.....
Nói chuyện điện thoại xong, Lộ Kiêu Dương nhìn Thẩm Trường Hà, Thẩm Trường Hà đã ngồi xuống, nhìn cô, "Điện thoại của Long tổng?"
Lộ Kiêu Dương nói: "Ừ, ngày mai em muốn đi tham gia tiệc đóng máy của 《 Đại Tư Mã 》. Trước đó trong khoảng thời gian quay phim, họ đối với em vô cùng tốt, em phải đi một chuyến."
Vốn dĩ vừa rồi muốn nói với anh về việc đó, Lộ Kiêu Dương nghĩ, chờ trở về lại nói với anh đi!
Bây giờ mà nói, đoán chừng là cô không đi được.
Thẩm Trường Hà một lòng rất yêu cô, gần đây cô đã nhận thức sâu sắc.
Mặc kệ là quá khứ đã phát sinh cái gì, ít nhất người đàn ông trước mắt này yêu cô là thật, còn hơn cả yêu tài sản và tính mạng của mình.
Nếu như cho anh biết, trong lòng anh nhất định sẽ khó chịu.
Thẩm Trường Hà hỏi: "Vừa rồi em muốn nói với anh việc gì?"
Lộ Kiêu Dương nói, "Không có gì, khi nào rảnh sẽ nói cho anh."
Anh nhìn cô, ngược lại cũng không tiếp tục hỏi.
Anh không phải loại người muốn phá vỡ nồi đất để hỏi người ta.
Thẩm Trường Hà nói: "Còn có chuyện."
"Chuyện gì?"
"Ngày kia là sinh nhật của mẹ anh, Nhược Hề sẽ tổ chức sinh nhật cho bà ấy, anh muốn dẫn em đi. Em có thể trở về không?"
Từ khi bọn họ hòa hảo đến bây giờ, Lộ Kiêu Dương còn chưa chính thức đi gặp mẹ của anh đâu.
Nghe Thẩm Trường Hà nói, trong đầu Lộ Kiêu Dương ngay tức khắc liền hiện ra bộ dáng hung dữ của mẹ anh.
Nhưng bởi vì là thỉnh cầu của Thẩm Trường Hà, cô vẫn dịu dàng cười, "Được, em sẽ chạy về. Sao anh không nói sớm cho em biết, mẹ anh có thích thứ gì không? Em có cần chuẩn bị chút gì không? Dù sao cũng phải tặng một món quà chứ?"
"Anh sẽ để Tần Phong chuẩn bị."
"Nhưng em cảm thấy em nên chuẩn bị một chút. Đến lúc đó bà ấy biết được, trong lòng cũng sẽ thêm điểm cho em."Nói đến đây, Lộ Kiêu Dương phồng má, có chút lo lắng, "Em thấy hình như bà ấy rất oán hận em, nếu em không chủ động một chút, lỡ như bà ấy ghét em thì làm sao bây giờ?"
Thẩm Trường Hà nhìn Lộ Kiêu Dương chủ động, bộ dáng vừa hiểu chuyện vừa thấu tình đạt lý, đột nhiên dang hai tay ra.
Lộ Kiêu Dương nhìn anh, chớp chớp mắt, "Để làm gì?"
Anh di chuyển tới, ôm cô vào ngực, "Lộ tiểu thư của anh rất tốt, không cần làm gì cả. Em đã làm đủ nhiều rồi."
Kể từ khi quen anh, cô luôn rất tốt với anh và người nhà anh.
Chỉ là hai năm gần đây, không biết đã xảy ra chuyện gì, mới khiến người nhà trong lúc ấy nổi lên ngăn cách.
Lộ Kiêu Dương ngồi ở trên giường, cảm nhận cái ôm của Thẩm Trường Hà vô cùng ấm áp.
Cô bị anh ôm vào lòng, cũng không lên tiếng, một lát sau Thẩm Trường Hà mới buông cô ra, nương theo ánh đèn sáng rực trên đỉnh đầu quan sát cô.
Lộ Kiêu Dương trợn tròn mắt nhìn Thẩm Trường Hà, bởi vì cách rất gần, tim cô cũng trở nên có chút căng thẳng.
Cô cắn môi, bởi vì thẹn thùng, mà dời tầm mắt né tránh, nói: "Em muốn đi ngủ, ngày mai phải dậy sớm."
Cô đi công tác vừa trở về, bây giờ cực kỳ mệt mỏi, chỉ muốn nằm ở trên giường lớn ngủ một giấc thật ngon.
Vừa nghĩ tới ngày mai phải vội lên máy bay đi tham gia tiệc đóng máy, liền đau đầu không chịu được.
Thẩm Trường Hà nhìn cô, đưa tay, đắp chăn cho cô, "Điều hòa bật thấp, đừng để bị lạnh."
Trong phòng vẫn rất lạnh.
Lộ Kiêu Dương nhìn anh, hỏi: "Đúng rồi, A Ly thế nào rồi? Anh có đi xem thằng bé không."
( Hết chương)