Thẩm Nhược Hề len lén nhìn thoáng qua Lộ Kiêu Dương, mới nói với Thẩm Trường Hà: "Em nghe nói, hôm nay Cao Sơn ở trước mặt anh nói móc anh?"
Lúc nghe được chuyện này, Thẩm Nhược Hề tức điên lên.
Cái gì vậy, là xem anh trai của cô dễ nói chuyện quá ư!
Bởi vì ba Thẩm sinh bệnh, cho nên, Thẩm Nhược Hề vì không muốn để người khác bắt nạt, từ nhỏ ở bên ngoài, cũng là một người rất ngang ngược.
Cũng chính là vì sợ ở nhà.
Ở trước mặt Lộ Kiêu Dương, ngay cả nói cũng không dám nói.
Nhưng ở bên ngoài, cũng không ai dám bắt nạt cô, ai bắt nặt người nhà cô, cô đều có thể đi tìm người đó liều mạng tới cùng.
Thẩm Trường Hà không lên tiếng.
Thẩm Nhược Hề nói: "Thật là quá đáng! Lần tới gặp lại anh ta, em nhất định tìm anh ta trút giận thật tốt."
"Em nghe ai nói?" Thẩm Trường Hà hỏi.
Thẩm Nhược Hề nói: "Trình Vũ Gia. Anh ấy đã đem Cao Sơn dạy dỗ cho một trận, em cũng muốn đi, nhưng không phải là em phải đưa A Ly tới đây sao!"
Nói đến đây, cô nhìn Lộ Kiêu Dương một cái, đều là Lộ Kiêu Dương cứu Cao Sơn một mạng.
Lộ Kiêu Dương ngồi ở một bên, cùng A Ly nghe hai người kia ở trong phòng bếp nói nhỏ, chân mày chẫm rãi nhíu lại.
.....
Sau bữa cơm tối, là thời gian Lộ Kiêu Dương nghỉ ngơi.
Cô ngồi ở trên giường, nhìn Thẩm Trường Hà từ phòng tắm đi ra, nói: "Hôm nay Nhược Hề nói chuyện gì thế?"
Thẩm Trường Hà thờ ơ nói: "Chuyện gì?"
Anh nhìn về phía Lộ Kiêu Dương, cùng cô giả ngu.
Lộ Kiêu Dương nhìn anh chằm chằm, "Hai người nói, em nghe được một ít, đừng nghĩ lừa gạt em."
Ngay trước mặt Thẩm Nhược Hề, cô không hỏi được, bây giờ chỉ có hai người họ, tất nhiên cô muốn hỏi rõ.
Thẩm Trường Hà nói: "Chuyện công việc, không cần để trong lòng."
"Ở bên cạnh em, khẳng định sẽ có rất nhiều người nói anh đi!" Lộ Kiêu Dương nhìn Thẩm Trường Hà, gần đây không phải cô không thấy, tuy rằng tập đoàn Dương Hà chứng minh bọn họ ở cùng một chỗ, nhưng vẫn có rất nhiều thanh âm hoài nghi.
Có người nói Thẩm Trường Hà quá mức thâm tình, vợ đều đã như vậy rồi, anh còn che chở.
Dù sao cũng không muốn tin tưởng, Lộ Kiêu Dương là trong sạch.
Phần lớn mọi người trên thế giới này luôn như vậy, nội tâm âm u, vì thế nhìn cái gì cũng đều là xấu xa.
Thẩm Trường Hà nói: "Không liên quan tới em, em đừng suy nghĩ nhiều."
Lộ Kiêu Dương nhìn Thẩm Trường Hà, bất chợt cảm thấy, có một số việc cần phải nói ra.
Tuy rằng cô nghĩ, mọi chuyện đều đã qua rồi, người khác thấy thế nào cũng không có vấn đề gì.
Nhưng nếu như cô muốn cùng Thẩm Trường Hà ở bên nhau, không giải thích rõ, sẽ ảnh hưởng rất lớn đối với anh.
Cô mở miệng nói: "Thực ra, chuyện của em và Giang Hành..."
Nói được một nửa, điện thoại di động lại vang lên.
Lộ Kiêu Dương nhíu mày, liếc nhìn, là cuộc gọi của Long Hữu Dư.
Cô nghe điện thoại trước, nói với Long Hữu Dư: "Long tổng."
Giọng nói Long Hữu Dư rất nhiệt tình, "Cô đã về rồi?"
Lộ Kiêu Dương nói: "Vâng."
Lần này bọn họ trở về, nghỉ ngơi hai ngày rồi đi nơi khác.
Long Hữu Dư nói: "Tối mai đoàn làm phim 《 Đại Tư Mã 》 có tiệc đóng máy, cô đi một chút."
"Tôi có nghe nói." Mấy ngày trước trong nhóm Wechat đoàn làm phim có thông báo chuyện này, Lộ Kiêu Dương đúng là cần phải đi, nhân vật Tiểu Ngư này vẫn rất quan trọng. Đó cũng là điều mà mộ diễn viên như cô nên làm.
Long Hữu Dư nói: "Tôi biết cô vừa mới trở về, rất vất vả, chẳng qua là chỉ đi ăn một bữa cơm mà thôi. Không có việc gì chứ?"
"Tôi sẽ đi."
Bởi vì chuyện lần trước, Long Hữu Dư đem tài nguyên công ty chia cho những người khác, rất nhiều hoạt động gần đây của Lương Thiến đều bị hủy bỏ.
Lương Thiến như vậy, nếu công ty muốn tiếp tục duy trì, Lộ Kiêu Dương phải nỗ lực một chút, không cực khổ không được, cũng không thể đem hi vọng của công ty, đặt ở trên những người mới kia đi.
( Hết chương)