Lộ Kiêu Dương đang thấp thỏm, Thẩm Trường Hà đã quay trở về, anh đứng trước mặt cô, nhìn cô.
Lộ Kiêu Dương chỉ cảm thấy da đầu tê dại, lúng túng cười với anh: "Cái kia...em biết chuyện hôm nay là lỗi của em, thực ra...em không phải không thích anh, em rất thích anh. Cho nên, chuyện ly hôn anh có thể suy nghĩ lại được không?"
Thẩm Trường Hà nghe thấy hai chữ ly hôn, nhíu mày.
Anh cúi đầu, lần lượt đem những thứ trong tay đặt ở trước mặt cô, "Những thứ này là giấy chứng nhận bất động sản, đây là thẻ ngân hàng, văn kiện quyền sở hữu công ty...Tất cả mọi thứ, đều ở trong đây."
"..." (⊙ o ⊙) Hả!
Tình huống gì đây?
Lộ Kiêu Dương vừa nghe, mở to hai mắt nhìn những thứ mà anh đặt ở trước mặt cô, "Đây..là cái gì?"
Không phải là muốn ly hôn với anh sao?
Không phải là anh đang nổi giận sao?
Thẩm Trường Hà trầm giọng nói: "Tất cả mọi thứ đều ở trong đây, em là vợ anh, những thứ này đều thuộc về em, vì thế...em không cần diễn kịch trước mặt anh, nếu ở bên anh thật sự khiến cho em đau khổ như vậy, em, không cần miễn cưỡng."
Cho tới bây giờ anh chưa từng nghĩ tới, muốn cùng cô phân chia cái gì.
Trước đó lúc bàn chuyện ly hôn, Lộ Kiêu Dương muốn dọn ra khỏi nhà, cái gì cũng không cần. Đó là cô không lạ bất kỳ thứ gì của anh, cũng không phải là anh không muốn cho.
Bây giờ cô muốn, có cái gì mà anh không thể cho?
Lộ Kiêu Dương nhìn Thẩm Trường Hà, anh bỗng nhiên lấy mấy thứ này ra, ngược lại khiến cô rất xấu hổ.
Cô nói: "Đã nói rồi, em chỉ tùy tiện nói một chút thôi, anh không cần cho là thật..."
Thẩm Trường Hà nhìn Lộ Kiêu Dương đang cố sức giải thích, trực tiếp xoay người, đi ra cửa.
Annie đang ở chỗ nghỉ ngơi bên ngoài phòng của họ, thấy Thẩm Trường Hà trầm mặt đi ra, vội vàng đứng lên, "Thẩm tiên sinh, Lộ gia thật sự chỉ là tùy tiện nói thôi, ngài không nên tưởng thật!"
Cô thật sự sợ chết!
Sợ Thẩm Trường Hà không cần Lộ Kiêu Dương.
Đến lúc đó Lộ Kiêu Dương sẽ lại giống như khi vừa xuất viện.
Thẩm Trường Hà không lên tiếng, cũng không nhìn cô, đi thẳng.
Lúc này Annie mới về phòng, thấy Lộ Kiêu Dương ngây ngốc ngồi ở chỗ đó.
Lộ Kiêu Dương đang ngẩn người nhìn chằm chằm một đống đồ này, chỉ là giấy chứng nhận bất động sản cũng có mấy bản, còn có mấy cái rất kỳ lạ, cô không dám đưa tay đụng vào.
Cảm giác này giống như trúng giải thưởng lớn hàng tỉ.
Rõ ràng cũng đã nói, ở lại bên cạnh anh, chỉ vì tiền của anh.
Nhưng bây giờ...quanh quẩn trong lòng cô, trái lại là bóng dáng của Thẩm Trường Hà.
Từ trước đến nay cô đã nghe được nhiều câu chuyện đều là người nhà có tiền tranh giành tài sản, tranh đến đầu rơi máu chảy vì một căn nhà, nào có để ý đến tình cảm vợ chồng?
Nhưng anh, lại dễ dàng đưa những thứ này cho cô như vậy!
Trong tình cảm của họ, anh căn bản không có tư lợi gì.
....
Annie thấy Lộ Kiêu Dương không nói lời nào, lo lắng nói: "Lộ gia, chị có ổn không?"
Tình hình dường như rất không tốt!
Bình thường Lộ Kiêu Dương là một người bình tĩnh như vậy, lúc này cũng sợ choáng váng.
Rốt cuộc vừa rồi hai người đã nói những gì?
Annie thấy tình hình đã nghiêm trọng đến mức ngay cả Lộ Kiêu Dương cũng không nói nên lời nửa câu, sợ cô nghĩ luẩn quẩn, an ủi cô: "Thực sự không được thì coi như xong đi! Thực ra cũng không có gì to tát, cùng lắm thì chúng ta làm lại từ đầu thôi! Không phải lúc trước chị còn an ủi em sao?"
Lộ Kiêu Dương nghe Annie nói, liếc cô một cái, hỏi: "Anh ấy đâu?"
Annie ngây ngốc nói: "Vừa ra ngoài rồi."
"Chị đi xem anh ấy một chút." Lộ Kiêu Dương đứng lên, Annie đi theo phía sau cô.
( Hết chương)