Cô ở bên ngoài mấy ngày nay, Thẩm Trường Hà cũng đang vội vàng chuyện công ty.
Giá cổ phiếu của rượu đỏ Dương Hà kể từ khi tin tức về Lộ Kiêu Dương xuất hiện vẫn luôn giảm.
Người vui vẻ nhất lúc này chính là đối thủ tập đoàn Cao Phong.
Thương hiệu của bọn họ cũng là rượu đỏ, hơn nữa, thành lập sớm hơn so với tập đoàn Dương Hà, cũng lâu đời hơn.
Hôm nay tụ họp, tiểu thiếu gia Cao Sơn của tập đoàn Cao Phong cũng có mặt. Anh ta đội chiếc mũ thể thao màu trắng, cầm gậy đánh golf trong tay, nói với Thẩm Trường Hà: "Nghe nói Thẩm tiên sinh vẫn không ly hôn với vợ! Chuyện Thẩm phu nhân ngoại tình, tất cả mọi người đều biết, cũng chỉ có ngài mới có thể chịu đựng như vậy. Ai cũng nói Thẩm tổng luôn là người làm nên đại sự, hiện tại xem ra, là chúng tôi đánh giá cao ngài! Một người phụ nữ, có thể khiến ngài không quan tâm đến lợi ích của công ty, thế mà còn gánh vác giúp cô ta."
Ở trong mắt anh ta, là một người đàn ông thành đạt, quá coi trọng một người phụ nữ là chuyện ngu xuẩn nhất.
Thẩm Trường Hà nghe xong lời của anh ta, nhìn anh ta một cái: "Nghe nói Cao tiểu thiếu gia đánh bóng không tệ, gần đây còn tham gia thi đấu chuyện nghiệp?"
Tiểu thiếu gia Cao Sơn cười nói: "Thẩm tiên sinh quan tâm đến tôi như vậy."
"Đúng vậy." Thẩm Trường Hà nói: "Tôi là người mới, một lát nữa ngài nhường chút."
Cao Sơn nhìn anh tính tình tốt như thế, cười cười. Anh luôn nghe cha và anh cả nhắc tới Thẩm Trường Hà, mỗi lần nhắc tới anh, bọn họ đều là vừa tức vừa không có cách nào với anh.
Bây giờ nhìn lại, Thẩm Trường Hà này cũng chỉ có thế thôi!
Căn bản không có gì phải sợ cả.
Bạn nói anh ta, anh ta vẫn chỉ dời đi sự chú ý mà thôi.
Mấy ông chủ phía sau nghe Thẩm Trường Hà muốn đánh bóng với Cao Sơn, đều rất kinh ngạc, "Trường Hà, cậu muốn đánh với tiểu Cao à!"
Kỹ thuật chơi bóng của Cao Sơn không tệ, lại thích khoe khoang, mấy ông chủ đều cùng anh ta đánh qua, mỗi lần đều thua anh ta, trong ngực đang nghẹn khuất, nghe thấy Thẩm Trường Hà muốn cùng đại Cao Sơn, nên cũng rất tò mò.
Suy cho cùng, Thẩm Trường Hà cũng không phải loại người thích thể hiện.
Nhân duyên với người khác rất tốt, lúc làm chuyện gì cũng biết nể mặt đối phương, cho nên những người có giao thiệp đều rất thích anh, bình thường đối với anh cũng rất quan tâm.
Thẩm Trường Hà nói: "Kỹ thuật của Cao tiểu thiếu gia tốt, vừa lúc xin chỉ giáo một chút."
Mọi người đứng ở một bên, đều rất tò mò vây xem trận đấu của hai người.
Chính mình tốt xấu gì cũng đã tham gia thi đấu, tiểu thiếu gia Cao Sơn đối với kỹ thuật của mình rất có lòng tin, hơn nữa, Thẩm Trường Hà lúc đấu với người khác đều luôn thua, ngày hôm nay anh quả thực là tự rước lấy nhục.
Nghĩ tới đây, Cao Sơn cười.
....
Sau khi Thẩm Trường Hà đánh xong một gậy cuối cùng của mình, đúng lúc Tần Phong cầm điện thoại di động đến tìm anh, "Tiên sinh, điện thoại của phu nhân."
Thẩm Trường Hà đưa tay, nhận điện thoại di động, "A lô."
Giọng nói của Lộ Kiêu Dương, "Em xuống máy bay rồi liền về nhà. Nói với anh một tiếng."
Nghe thấy thanh âm của cô, Thẩm Trường Hà ôn nhu nói: "Được."
Vợ của anh đi vắng, hiện tại trở về sẽ báo cho anh biết, khiến anh rất ổn định và yên tâm.
Ở một bên khác, sắc mặt Cao Sơn cực kỳ khó coi.
Hoàn toàn không có bất kỳ dáng vẻ gì là người chiến thắng.
Bởi vì anh ta không chỉ thua, mà còn là thua thảm.
Những người khác mắt thấy toàn bộ quá trình, Thẩm Trường Hà nơi nào là kỹ thuật chơi bóng không tốt, căn bản là thâm tang bất lộ.
Thẩm Trường Hà nhận điện thoại xong, nhìn thoáng qua Cao Sơn, trầm tĩnh nói: "Cảm ơn."
Tất nhiên, cho dù người khác có mắng anh, anh cũng không quan tâm, thỉnh thoảng tâm tình tốt, cũng có thể nhịn một chút.
Riêng chỉ có, nói năng lỗ mãng với vợ anh, tuyệt đối không thể nhẫn nhịn.
( Hôm nay tâm tình không tốt, không muốn nói chuyện. Sẽ không cầu phiếu. Các bạn sẽ vì thế mà không bỏ phiếu cho ta sao? Ngủ ngon, cập nhật lần bốn kết thúc, tối mai gặp.)
( Hết chương)