"Cậu cố ý có đúng không?" Lương Thiến có chút suy sụp mà nói: "Chính cậu cố ý đào hố tôi! Rõ ràng đã hòa thuận với Thẩm Trường Hà còn làm bộ nói với tôi là muốn ly hôn."
"Nhưng tôi cũng không bảo cậu đăng Weibo đúng không?" Lộ Kiêu Dương cười khẽ nhìn về phía Lương Thiến, "Cho dù tôi có đào hố cậu, chính cậu không nhảy, tôi cũng không có cách nào với cậu!"
Lương Thiến cắn môi, nhìn Lộ Kiêu Dương, "Tránh ra."
Lúc nãy cô ta mới bị Long tổng mắng cho một trận, trong lòng đang mất hứng.
Lộ Kiêu Dương nhìn bộ dáng vừa vội vừa tức của cô ta, tránh sang một bên một chút, lúc này Lương Thiến mới tức giận đi ra ngoài, đi tới phòng làm việc của cô ta cách đó không xa.
Lúc đầu cô ta thấy Lộ Kiêu Dương như vậy, liền nóng lòng dọn vào, muốn thể hiện rõ địa vị của mình, kết quả bây giờ biến thành như vậy, hiện tại ở đây, muốn có bao nhiêu xấu hổ liền có bấy nhiêu xấu hổ.
Cố tình lại không thể tùy tiện dọn đi.
Lộ Kiêu Dương liếc nhìn bóng lưng của Lương Thiến, vào phòng làm việc của Long Hữu Dư.
....
Mỗi lần Long Hữu Dư nhìn thấy Lộ Kiêu Dương, đều cười như thể cha ruột nhìn thấy con gái của mình vậy.
Lộ Kiêu Dương thấy dáng vẻ này của ông ta, rất không quen, ngồi xuống ghế sofa, nói: "Long tổng."
Vẻ mặt Long Hữu Dư hoàn toàn khác với nét mặt đối đãi với Lương Thiến vừa rồi, ông ta rót nước, đặt trước mặt Lộ Kiêu Dương, mới ngồi xuống, cười hì hì nhìn Lộ Kiêu Dương.
Lộ Kiêu Dương: "..."
Nếu không phải bởi vì lúc trước ông ta cũng đối xử với Lương Thiến tốt như vậy, cô cũng muốn hoài nghi, ông ta có phải đang thầm mến mình không.
Lộ Kiêu Dương nói thẳng: "Không phải tôi nói rồi sao, mỗi ngày tôi đều phải đi học, bề bộn nhiều việc, có chuyện gì mà nhất định phải bảo Annie gọi tôi tới đây?"
Nếu cô không tới, ông ta chỉ biết khi dễ Annie.
Long Hữu Dư nói: "Cô xem cô và Thẩm tiên sinh ở cùng nhau, mỗi ngày khí sắc cũng tốt hơn, đâu giống như trước kia....Cô nha, nghĩ thông suốt là tốt rồi! Giữa vợ chồng có chuyện gì mà không thể vượt qua? Cô ở bên Thẩm tiên sinh, thế nào cũng tốt hơn ở cùng Giang Hành, không phải sao?"
Lộ Kiêu Dương nhìn Long Hữu Dư, trong ánh mắt lộ ra vài phần bất đắc dĩ.
Rõ ràng là cô xuyên qua, thay đổi thành một người khác, khí sắc có thể không tốt sao?
Có ở cùng với Thẩm Trường Hà hay không thì có liên quan gì?
Chẳng qua Long Hữu Dư vẫn luôn rất quan tâm đến lợi ích công ty.
Ở trong mắt ông ta, chỉ cần Lộ Kiêu Dương và Thẩm Trường Hà ở cùng một chỗ, liền đại biểu rằng công ty thấy được hy vọng mới.
Lộ Kiêu Dương nhìn ông ta nói: "Long tổng, ông đừng vui mừng quá sớm. Lúc trước ông cưng chiều Lương Thiến như vậy, để cô ta lấy hợp đồng của tôi và ở trong phòng làm việc của tôi, tôi còn nhớ đấy. Tôi định quay về sẽ nói với chồng tôi, bảo anh ấy tìm một công ty mới cho tôi."
"..." Vừa nghe đến đó, cả khuôn mặt Long Hữu Dư đều cứng đờ, "Kiêu Dương, cô nói giỡn với tôi?"
Nếu là Lộ Kiêu Dương trước kia, dưới tình huống quan hệ với Thẩm Trường Hà không tốt, muốn hủy hợp đồng với ông ta, quả thực có chút khó khăn.
Nhưng nếu như cô và Thẩm Trường Hà ở bên nhau, muốn chấm dứt hợp đồng cùng mình...
Đoàn luật sự của tập đoàn Dương Hà, lên tòa án chỉ có thắng, không thua.
Lộ Kiêu Dương nói: "Sao tôi lại nói đùa? Long tổng, ông xem ông giống như là rất quan tâm tôi, thực ra cũng chỉ coi tôi là công cụ kiếm tiền mà thôi."
Bản thân mắc bệnh, một người bên cạnh cũng không biết, ngay cả Long Hữu Dư cũng không biết, còn tưởng rằng cô chỉ là vì ly hôn với Thẩm Trường Hà nên khí sắc mới không tốt.
Lộ Kiêu Dương cảm thấy rất mỉa mai.
Có thể con người trưởng thành chính là như vậy! Người bạn để có thể bộc lộ tâm tư lại càng ngày càng ít.
( Hết chương)