Bây giờ họ cũng thật tò mò.
Muốn nhìn một chút xem con ma xui xẻo nào, gặp phải Lộ Kiêu Dương.
....
Bọn họ hàn huyên một hồi, cũng không chờ Lộ Kiêu Dương, liền trực tiếp đi họp.
Lộ Kiêu Dương ăn xong, mới dựa vào thời gian biểu Annie giao đi lên lầu.
Ngày đầu tiên tham gia chương trình, cô cảm giác mình bị cô lập.
Bận rộn xong trở lại khách sạn, cô cầm điện thoại di động lên, mở Wechat, gửi cho Thẩm Trường Hà một cái biểu tình liếc mắt.
Qua năm phút đồng hồ, Thẩm Trường Hà mới trả lời tin nhắn của cô: "Ăn xong rồi?"
"Ừ." Lộ Kiêu Dương hỏi: "Anh có đang bận không?"
"Ù." Thẩm Trường Hà nói: "Vẫn luôn bận nhớ em."
"..." Thấy tin nhắn của anh, Lộ Kiêu Dương nằm ở trên giường, nhất thời xấu hổ, nói với Thẩm Trường Hà: "Anh là bị em chiều hư rồi?"
Cô thường hay trêu chọc anh, bây giờ anh cũng đã học được.
Thẩm Trường Hà hỏi: "Công việc thế nào?"
Thẩm Trường Hà rất hiểu cảm giác không được người khác chào đón này.
Hiện tại Lộ Kiêu Dương có rất nhiều tin tức tiêu cực, có khả năng chung đụng cùng những người đó cũng không được tốt như vậy.
Lộ Kiêu Dương cười: "Anh như thể biết em trải qua không được thuận lợi vậy."
"Con người luôn sẽ trải qua một giai đoạn nào đó khó khăn nhất." Thẩm Trường Hà nói: "Chờ em vượt qua được rồi, có thể sẽ khá hơn thôi."
Cô quá nổi tiếng, khó tránh khỏi khiến người ta đố kỵ, hiện tại xuống dốc, nên có rất nhiều người cười nhạo nhìn cô.
Giai đoạn thăng tiến, cũng khó tránh khỏi gặp phải sự chèn ép.
Nơi nào có người thì sẽ có cạnh trạnh, thế giới này luôn là như vậy.
Dù bạn có ở trong vòng tròn nào đi chăng nữa đều chạy không thoát khỏi quy luật.
Lộ Kiêu Dương cười nói: "Xem ra Thẩm tiên sinh rất có kinh nghiệm."
Thẩm Trường Hà nói: "Lòng người vốn là như vậy."
"Thực ra không sao cả." Lộ Kiêu Dương khó chịu một lúc, cũng liền bình tĩnh: "Bọn họ không thích chơi với em, em cũng không chơi với bọn họ là được. Chờ lên chương trình, họ vì giữ gìn hình tượng của mình cũng không thể lộ liễu như vậy chứ! Bây giờ em rất tò mò, ai sẽ là người hợp tác với em? Đừng là một người quá khó chung đụng."
"Sẽ không." Sau khi Thẩm Trường Hà gửi tin nhắn này, sửng sốt một chút, rồi bấm rút về.
Anh không rút về còn tốt, vừa rút về, lập tức thu hút sự chú ý của Lộ Kiêu Dương, "Em thấy hết rồi, anh rút về có ích lợi gì?"
"Trượt tay."
"Em là quỷ mới tin anh." Lộ Kiêu Dương nói: "Anh biết là ai sao? Chờ chút, có phải anh ném tiền vào tổ chương trình của chúng em không?"
Lúc trước Long Hữu Dư có nói qua, đây là một chương trình trực tuyến bình thường, Lương Thiến cũng cực kỳ ghét bỏ.
Nhưng bây giờ, cảm giác chương trình này đầu tư cũng không tính là nhỏ.
Thẩm Trường Hà nói: "Đầu tư một chút, muốn kiếm chút tiền thôi."
"Thực ra anh hoàn toàn không cần phải làm những việc này, tiền của anh cũng không phải là gió lớn thổi tới."
Thẩm Trường Hà tiếp thu ý kiến của cô, cười nói: "Yên tâm, anh chưa bao giờ làm chuyện lỗ vốn."
Trước đây anh cũng từng đầu tư vào phim của Lộ Kiêu Dương, sau đó đều rất hot, kiếm được không ít tiền.
Anh thật muốn đập tiền vì vợ mình, đó cũng là điều kiện tiên quyết của mỗi lần kiếm lời.
Nêu không, những người đó trong công ty cũng sẽ không nguyện ý!
Thẩm Trường Hà xuất thân thấp kém, anh biết cách làm ăn hơn ai hết, nên chưa bao giờ làm chuyện bốc đồng.
Lộ Kiêu Dương nói: "Tự tin như vậy à?"
"Em cho rằng chồng em là ai?" Anh hiếm khi cũng có lúc tự luyến.
Lộ Kiêu Dương cười nói: "Được rồi! Em sẽ cố gắng, không để anh hối hận. Vậy anh có thể nói với em một chút, người hợp tác với em là ai không?"
Thẩm Trường Hà: "Bí mật thương nghiệp."
"..." Mất hết tính người mà!
Lộ Kiêu Dương châm chọc xong, nói với Thẩm Trường Hà: "Em muốn đi ngủ. Sáng sớm mai sẽ có người tới. Đến lúc đó em không muốn cái mặt xám mày tro bị quay lại đâu."
"Ngủ ngon, Lộ tiểu thư."
"Ngủ ngon, Thẩm tiên sinh." Lộ Kiêu Dương gõ xong một chữ cuối cùng, cười cười.
Cô phát hiện, cho dù có cách xa như vậy, nhưng chỉ cần nói chuyện với anh qua điện thoại cũng là một chuyện hạnh phúc như thế.
( 4 nữa. Mới nhận ra hôm nay là ngày lễ độc thân, chúc bản thân một ngày lễ vui vẻ...)
( Hết chương)