Trong lòng anh ta luôn không yên, suy nghĩ xem có phải Tư Hải Minh đang giả vờ? Dù sao lòng da Tư Hải Minh cực kỳ sâu, lúc anh ta ở thủ đô tiếp xúc với những thương nhân kia. có nghe nói, không thể thiếu cảnh giác.
Những người ở đó nói không thể tin, nhưng Tư Triều Vũ lại là người nhà họ Tư, tin tức sẽ không sai.
Tại Bảo Thành ở đảo Tây Châu, trên bàn ăn, ngoài người nhà họ Đế còn có Tư Hải Minh Trên bàn toàn là những món cao lương mĩ vị nhưng không phải chuẩn bị để tiếp đãi Tư Hải Minh. Mà mà cho cô em gái bảo bối của họ.
Bởi họ thương cô em gái lá ngọc cành vàng của họ ở thủ đô đã phải chịu không ít khổ cực. “Tư Hải Minh, cậu định tối nay sẽ rời khỏi đảo Tây Châu phải không? Để Hạo Thiên lên tiếng phá vỡ sự im lặng. Không thể để tên Tư Hải Minh này coi đảo Tây Châu là nơi muốn đến thì đến muốn đi thì đi được!
Để Bắc Lâm hỏi: “Bây giờ thì không thể đến thủ đô được nữa, không phải cậu mua một căn biệt thự ở đảo Tây Châu rồi à? Đã mua rồi thì phải ở chứ”
Tự làm thì phải tự chịu thôi!
Tư Hải Minh không trả lời, mắt nhìn sang Để Anh Thy đang ngồi kế bên Đề Bắc Lâm.
“Tôi hỏi cậu nhé, cậu nhìn Anh Thy làm gì? Nhìn con bé thì cậu được ở lại đây sao?” Để Hạo Thiên nói với Tư Hải Minh bằng thái độ không kiêng nể gì.
Dám làm vậy trước mặt ba người anh, đúng là không muốn sống nữa mà! “Em nói xem?” Tư Hải Minh quay ra hỏi Để Anh Thy. Đế Anh Thy đương nhiên là cùng nghĩ giống các anh của cô, có điều như thế thì không ổn lắm thì phải.
“Anh Thy, đừng nói là em định để anh ta ở lại đây nhé? Để anh nói em nghe, không thể chiều đàn ông thể được, càng chiều anh ta sẽ càng được đằng chân lên đằng đầu đấy, ” Đế Bắc Lâm sợ em gái mình đồng ý, vội vàng nói.
Nhìn dáng vẻ do dự của Tiểu Thy, không phải là đã rung động trước Tư Hải Minh chứ? Anh ta không chấp nhận! “Anh Thy” Để Hạo Thiên nghiêm nghị gọi tên cô.
Để Anh Thy bất lực nói: “Cổ Mạnh làm ăn kinh doanh ở khu vực Đông Nam Á, trước khi khôi phục ký ức, tôi có gặp qua anh ta.”
“Gì cơ? Anh Thy sao em không kể chuyện này với bọn anh?” Để Bắc Lâm lo lắng nói, “Lỡ mà anh ta làm điều gì hại đến em là gay to rồi”.
“Chẳng có chuyện gì to tát cả, đâu phải chỉ có mỗi em. Lần đầu gặp Cố Mạnh là ở phố đèn đỏ, có Hành Chi đi cùng em nữa, rất an toàn. Sau đó trước cửa nhà em cùng Hành Chi đi ngắm tuyết, chẳng phải đều rất an toàn à!”
Để Anh Thy vừa dứt lời, thái độ của Tư Hải Minh lập tức thay đổi, ánh mắt lạnh đi vài phần. Đế Anh Thy chợt nhận ra mình vừa nói gì đó, hình như lại chạm phải vảy ngược của ai đó rồi. Nhưng mà cũng có liên quan gì đến anh ta đâu chứ!
Cô không phải người phụ nữ của anh ta, càng không phải là vợ anh ta, thì anh ta ghen gì chứ? Đạo lí đó ở đầu ra vậy?
Cứ như trên người tôi khắc tên anh vậy! Trong đầu chợt nhớ đến hình xăm trên người mình, trái tim như bị bóp nghẹn… Cô vẫn luôn nghĩ cách xóa hình xăm đó…