Mục lục
Một Thai 6 Tiểu Bảo Bảo Tổng Tài Dady Bị Tra Tấn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1449

 

Mới vừa đi tới phòng khách, ông ta đã thấy sáu đứa trẻ đi vào trước, sau đó là Đế Anh Thy và sau cùng là Tư Hải Minh.

 

“Thật là khách quý đến chơi mà!” Tư Triều Vũ cong môi mỉm cười, lần trước hai vị này tới tận cửa đòi mạng ông ta vẫn còn chưa quên đầu. Lần này không phải lại tới để tra khảo thẩm vấn nữa chứ?

 

Sáu đứa trẻ nhanh chóng chạy đi tìm Tư Thái Lâm, sáu đứa trẻ chia làm sáu hướng giống như đang chơi trốn tìm vậy.

 

Để Anh Thy hỏi: “Tư Thái Lâm đâu rồi?”

 

Tư Triều Vũ chần chừ một lát, trên mặt xuất hiện nụ cười đầy gượng ép: “Hải Minh con xem này, Tư Thái Lâm cái gì cũng không biết mà, nó vẫn chỉ là một đứa trẻ mà thôi, không cần phải nghiêm trọng đến mức này chứ?”

 

“Tôi đang nghĩ xem để Tư Thái Lâm cho chú nuôi có phải là quyết định sai lầm hay không đấy” Đôi mắt đen nhánh của Tư Hải Minh tràn ngập lạnh lẽo.

 

“Đó là con của chú mà, tất nhiên phải để chú nuôi chứ!” Tư Triều Vũ cho rằng anh muốn cướp con của ông ta đi, lập tức trở nên luống cuống. Bởi vì nếu như Tư Hải Minh muốn cướp đi, chắc chắn anh sẽ dùng mọi cách cướp được. Chỉ sợ ngay cả người thân là ba như ông ta cũng không có cách nào giữ lại.

 

“Tư Triều Vũ, tôi biết Tư Thái Lâm là một đứa trẻ, nhưng mà ông không thể dạy dỗ như vậy được.” Để Anh Thy lạnh lùng nhìn ông ta: “Đến lúc đó cậu bé sẽ cảm thấy mình làm gì cũng là đúng hết.”

 

Tư Triều Vũ bị mắng đến mức không nói được lời nào, mặt đỏ ửng lên đứng sững ở đó.

 

Để Anh Thy lười phải nói chuyện với ông ta: “Hôm nay tôi đưa Tư Thái Lâm đến chỗ chúng tôi chơi”

 

Cô và Tư Hải Minh không đi tìm Tư Thái Lâm, cứ để sáu đứa nhỏ đi tìm cậu bé là tốt nhất. Tư Thái Lâm trốn trong nhà vệ sinh không chịu ra ngoài.

 

Bảo Nam mở cửa ra nhìn thấy Tự Thái Lâm đang ngồi xổm trốn trong góc thì đi vào nói: “Tư Thái Lâm, chú ở chỗ này làm gì vậy?”.

 

Tư Thái Lâm lắc đầu không nói lời nào.

 

“Hôm nay tới nhà bọn cháu chơi nhé?” Bảo Vỹ đi tới kéo tay cậu bé.

 

Tư Thái Lâm muốn từ chối, chỉ là nhìn thấy Bảo Vỹ, cậu bé không biết nên làm gì bây giờ nữa.

 

“Có phải Tư Thái Lâm không muốn làm bạn bè của bọn cháu nữa không?” Bảo Long hỏi.

 

“Không phải..” Tư Thái Lâm lắc đầu.

 

“Vậy chú nhỏ làm sao thế? Có tâm sự gì hay sao?” Bảo Hân hỏi.

 

“Tư Thái Lâm đừng sợ, cháu sẽ bảo vệ chú!” Bảo An khẽ xoa đầu cậu bé an ủi.

 

Tư Thái Lâm được xoa đầu hết nhìn bên này lại nhìn sang bên kia: “Anh chị không giận chú sao? Chú đã làm sai mà…”

 

“Mẹ và ba không tức giận đầu, là mẹ và ba đưa bọn cháu tới đây tìm chủ đó!” Bảo Nam nói.

 

Sáu đứa trẻ thành công lôi Tư Thái Lâm ra khỏi nhà vệ sinh, đi vào phòng khách.

 

Khi Tư Thái Lầm nhìn thấy Tư Hải Minh và Để Anh Thy, đặc biệt là Tư Hải Minh thì sợ hãi đến mức động cũng không dám động đậy.

 

“Tư Thái Lâm, chúng ta cùng đi chơi nhé. Sau đó em ở lại nhà của chị, được không?” Đế Anh Thy tiến lên nắm lấy bàn tay nhỏ của cậu bé rồi nói.

 

Tư Thái Lâm sợ hãi khẽ nhìn về phía Tư Hải Minh, không dám lên tiếng đáp lại.

 

Để Anh Thy biết cậu bé đang sợ gì, quay đầu lại trừng mắt với Tư Hải Minh ám chỉ “Đừng dọa thằng bé nữa!”

 

Lúc này Tư Hải Minh mới lên tiếng hỏi: “Có muốn không?”

 

Tư Thái Lâm không ngờ anh trai lại nói chuyện với mình, hình như cũng không có tức giận gì cả…

 

Cậu bé lấy hết can đảm khẽ gật đầu: “Muốn.”

 

“Muốn thì đi thôi nào!” Để Anh Thy mỉm cười kéo tay cậu bé. Tám người ngồi trên xe đi tới khu Tây Nam chơi đùa.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK