Mục lục
Một Thai 6 Tiểu Bảo Bảo Tổng Tài Dady Bị Tra Tấn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 257: Phòng giám sát

 

Đào Anh Thy không biết vì sao mà cô cảm thấy giờ phút này có tin nhắn đến thì không phải là chuyện tốt đẹp gì cả.

Cô lấy điện thoại di động ra nhìn một cái, quả nhiên là Tư Hải Minh gửi tin nhắn tới, nội dung chỉ có hai chữ: “Qua đây”

Đào Anh Thy buồn bực, cô trả lời lại: “Đây là ở đài truyền hình, xin anh Hải Minh khiêm tốn một chút”

Sau khi gửi tin nhắn đi, đối phương cũng không có phản ứng gì, giống như là đá chìm đáy biển vậy.

Đào Ái Thy không tin Tư Hái Minh không nhìn thấy, nhất định là anh cảm thấy mệnh lệnh của mình không được làm trái, không cần thiết phải trả lời tin nhắn từ chối của cô.

Đào Anh Thy không nhận được hồi âm thì có thể không đi nữa sao?

Đương nhiên là không thể.

Chỉ hy vọng Võ Ái Nhi xuất hiện nhanh lên.

Đừng nói, vào thời khắc mấu chốt thì Võ Ái Nhi vẫn rất có ích đó chứ. Đào Anh Thy mới vừa đi ra khỏi nhà vệ sinh thì lập tức nhìn thấy đám nhóc đang xếp hàng đứng ở xa xa, thậm chí cô liếc mắt một cái là thấy được sáu đứa nhóc nhà mình, cô sợ tới mức vội vã trốn quá một bên.

Đợi đám nhóc đều đi qua hết thì cô mới đi ra.

Sự xuất hiện của mấy đứa nhỏ làm cho nhân viên công tác của đài truyền hình rất thích thú, nhìn thấy mấy đứa nhỏ mềm mại đáng yêu, trái tim thiếu nữ của bọn cô đều nhảy lên không ngừng.

“Tôi nhìn thấy bảy đứa nhóc trên TV lúc trước rồi, còn đáng yêu hơn cả trên TV nữa”

“Sao mỗi đứa đều xinh trai đẹp gái như vậy chứ? Gen tốt như vậy, không sinh đến tuyệt kinh luôn thì thật sự là đáng tiếc mà”

“Nghe nói ngoại trừ đứa nhỏ mặc quần yếm kia ra, sáu đứa khác là sinh sáu đó”

“Sinh sáu? Trời ạ, sức sinh sản này cũng quá mạnh đi chứ. Sáu đứa đó.”

“Cho nên, ý của Trương Thiên Di là muốn tìm sáu đứa bé kia, cô ngắm lại xem, sinh sáu, có bao nhiêu lợi ích chứ? Lần ghi hình này tuyệt đối sẽ chưa từng có ai quay đâu.”

Đào Anh Thy đi về phía văn phòng làm việc của trướng đài truyền hình, nhưng cô chỉ thấy trưởng đài, không nhìn thấy Tư Hải Minh.

Cũng không có cách nào hỏi người bên cạnh.

Tiếng điện thoại vang lên, Đào Anh Thy lấy điện thoại ra, tin nhắn của Tư Hải Minh vừa được gửi tới: “Phòng giám sát”

“,,” Đào Anh Thy ngây người, anh đến phòng giám sát làm gì?

Cô theo bản năng mà hồi tưởng lại mình hôm nay có làm cái gì hay không, có, chính là sau khi cô ở đó nghe được Trương Thiên Di nới là mấy đứa trẻ sẽ đến tham quan đài truyền hình thì đã sợ tới mức chạy trốn, với sự nhạy bén của Tư Hải Minh thì anh nhất định sế nghi ngờ.

Nhưng đó chuyện đã xảy ra trước đó rồi, chỉ cần Tư Hải Minh không lật lại camera đế xem lại thì chắc là không sao đâu.

Đào Anh Thy cảm thấy bản thân cô cả một ngày đều bị Tư Hải Minh dọa cho cơ tim tắc nghẽn luôn rồi.Nội tâm cô lại kiên định ý nghĩ muốn rời khỏi thành phố một lần nữa.

Đào Anh Thy tìm được phòng giám sát.

Ngoài cửa phòng giám sát đều có đầy vệ sĩ đứng ngay ngắn trật tự, người sống không được vào, không thể xâm phạm.

Đào Anh Thy gõ cửa, không có ai đáp lại, cô đấy cửa đi vào thì lập tức nhìn thấy Tư Hải Minh đang ngồi trên ghế, bắt chéo hai chân, tầm mắt rơi vào hơn mười màn hình giám sát ở trước mặt.

Hình ánh theo dõi ở các góc đều được thu hết vào trong mắt.

Thậm chí còn nhìn thấy bóng dáng của đám nhóc này, đều nho nhỏ xinh xắn, dưới sự dân dắt của giáo viên, bọn nhỏ giống như từng con chim cánh cụt nhỏ.

Ánh mắt Đào Anh Thy lúc nhìn thấy sáu đứa bé thì chợt trớ nên ôn nhu, nhưng đồng thời cô cũng hy vọng bọn trẻ xem xong rồi nhanh chóng trở về.

“Anh Hải Minh báo tôi tới đây có việc gì thế? Đây là đài truyền hình, anh cũng không nên làm xắng bậy” Đào Anh Thy nói.

“Cô hy vọng tôi sẽ làm xằng làm bậy với cô như thế nào?” Tư Hải Minh nghiêng đầu, con ngươi đen nhánh sắc sảo mà u ám.Đào Anh Thy mim môi, cô cụp mắt, sắc mặt không được tự nhiên.

Đào Anh Thy nghi hoặc, nếu không phải là ý kia, chẳng lẽ là anh đột nhiên để mắt tới, chỉ là vì dọa mình một cái thôi sao?

Đang lúc cô nghĩ như vậy thì chợt nghe thấy Tư Hải Minh phân phó mệnh lệnh: “Cùng xem với tôi”

“Xem cái gì?” Đào Anh Thy khó hiểu.

Tư Hải Minh không nói chuyện, Đào Anh Thy chỉ cảm thấy hơi thở tỏa ra từ trên người người đàn ông này không quá thích hợp. Cả phòng giám sát đều tràn ngập sự hoang mang không rõ nguyên nhân.

Trên màn hình là sáu đứa bé khiến cho cô cảm thấy chột dạ, dù sao thì chắc không phải là Tư Hải Minh đã phát hiện ra cái gì không thích hợp, đến đây xem sáu đứa bé đó chứ?

Ngay lúc Đào Anh Thy cẩn thận xem xét mỗi một sự biến hóa sắc mặt của anh thì tầm mắt của cô bỗng nhiên rơi vào cửa phòng giám sát, cô nhìn thấy Võ Ái Nhi đang vội vàng chạy tới.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK