Nghe nói sự nghiệp của Thường Hàn ở Hollywood rất phát triển, năm ngoái đạt giải điện ảnh gì đó, liền trở thành tên tuổi đắt khách, lần này lại giành được giải thưởng Oscar, cũng chính là người Trung Quốc đầu tiên đoạt giải thưởng cao quý này. Thường Hàn thực sự rất được nha, nghe nói nhận được giải thưởng liền quay lại studio Hollywood để chụp ảnh. “ Không lẽ hôm nay hắn cũng trở về sao?” Tạ Thư Dật nói.
“ Ừ, Thường Hàn bây giờ thực sự lợi hại nha, nhưng mà em cho anh biết một bí mật, nói không chừng còn hù ngã anh đó.” Hải Nhạc cười nói.
“Bí mật gì a? Chẳng lẽ em còn có chuyện gì gạt anh?” Tạ Tư Dật hỏi.
Hải Nhạc kề tai hắn nói nhỏ: “ Em nói cho anh biết, Thường Hàn đang theo đuổi Nhã Nghiên đó. Lễ tình nhân lần trước chính anh ta đã đưa Nhã Nghiên đi,em thực sự đã rất bất ngờ.”
“ Phải không? Có chuyện này sao? Thường Hàn thích Nhã Nghiên?” Tạ Thư Dật thiếu chút nữa kinh hô ra tiếng, Hải Nhạc vội vàng che miệng hắn.
“Đừng nói lớn tiếng như vậy chứ!” Hải Nhạc ai oán nói.
Đúng lúc này, Tạ Thư Dật đột nhiên có cảm giác có ánh sáng lướt qua bọn họ, trong lòng Tạ Thư Dật cả kinh, lập tức che đầu Hải Nhạc lại.
“ Không xong rồi, chúng ta hôm nay lại bị chụp lén!”
“Không thể nào!” Hải Nhạc cũng sợ hết hồn, chuyện lần trước vẫn luôn là bóng ma trong lòng cô.
Hai người vốn đang chìm đắm trong bể tình nên cũng không quan tâm đến mấy cái quy tắc trong giới Giải trí, nào ngờ hôm nay Thường Hàn lại trở về. Chắc chắn đã có một đám chó săn trực sẵn ở chỗ này hướng ống kính về hai người họ, kiểu gì trên mặt báo cũng xuất hiện tin tức của họ.
“Phải làm sao bây giờ?” Hải Nhạc kinh hoảng hỏi.
Tạ Thư Dật lời còn chưa nói hết thì một đám kí giả không biết từ đâu lao tới, chặn đường bọn họ.
“ Nhạc Nhạc, không kịp rồi!” Tạ Thư Dật nói – “ Em đã đồng ý lời cầu hôn của anh rồi, cho dù bọn họ đến cũng không thay đổi được gì, chúng ta không phải anh em ruột. Anh nghĩ, chúng ta nên chặt đứt lòng hiếu kì của bọn họ, nếu như họ muốn từ trên người chúng ta moi móc được tin tức gì đó, tại sao ta không để họ biết? Nếu như ta nói cho bọn họ biết chúng ta không phải anh em ruột, hơn nữa lại sắp đính hôn, như vậy không phải là tin giá trị sao?”
Tạ Hải Nhạc sửng sốt, lời hắn nói cũng đúng, mà hơn nữa, Hải Nhạc có thể rửa sạch được tội danh loạn luân mà người ta sỉ nhục cô, Hải Nhạc nhìn Tạ Thư Dật cười nói: “ Được, tuỳ anh.”
Hải Nhạc nắm chặt tay Tạ Thư Dật, hai người mười ngón tay đan xen nhau, nhìn nhau cười một tiếng, sau đó hào phóng đối mặt ống kính.
Cả hai người rất bình tĩnh nhưng lại khiến cho tất cả paparazzi đều vô cùng sửng sốt.
“Tạ thiếu cùng Tạ tiểu thư thoạt nhìn tình cảm rất ngọt ngào, hai người cùng nhau đi nước ngoài nghỉ phép sao?” Có người to gan hỏi.
“ Đúng vậy, chúng tôi cùng nhau đi Mĩ nghỉ phép.” Tạ Thư Dật hào phóng nói.
“ A, nhưng mà hai người công khai như vậy không sợ ảnh hưởng đến gia tộc sao?” Có người hỏi.
Tạ Thư Dật khẽ mỉm cười: “ Không phải nói là các vị có bản lĩnh chui xuống đất sao? Không phải các vị lần trước còn theo dõi chúng tôi đến tận nghĩa trang sao? Lần đó tôi đưa em gái đến bái tế mẹ ruột tôi, các vị hãy nhớ, Tạ Hải Nhạc không phải em gái ruột của tôi, chúng tôi không có bất cứ một mối liên hệ máu mủ nào. Chúng tôi là tình cảm thanh mai trúc mã, vậy mà các người, chưa tìm hiểu sự thật đã viết nhăng viết cuội. Tại đây, tôi muốn nói cho các vị rõ, tôi cùng Tạ Hải Nhạc đang kết giao, chúng tôi cũng chuẩn bị đính hôn, hơn nữa còn nhận được sự chúc phúc của ba mẹ.”
Tạ Thư Dật cố ý nâng bàn tay đang nắm chặt lấy nhau, giơ ngón tay đang đeo nhẫn của Hải Nhạc trước mặt kí giả.
“ Xoạt! Tin tức cực lớn!” – “Không thể nào! Hai người sẽ đính hôn?”
Các kí giả đều vô cùng kinh hoảng, thảo luận ầm ĩ.
“Tạ tiểu thư, cô cảm thấy như thế nào khi cùng anh trai mình đính hôn?” Có người hỏi.
“ Đính hôn là chuyện đại sự đời người, cảm nghĩ tất nhiên là rất vui vẻ, cái này không cần hỏi. Cô ấy hơi mệt, không tiện nói chuyện, xin mọi người thứ lỗi, mọi người muốn biết chuyện gì thì hỏi tôi, tôi sẽ trả lời.” Tạ Thư Dật nhanh chóng kéo Hải Nhạc về phía sau mình.
“ Tạ tiểu thư chẳng qua vẫn là một học sinh trung học, hai người đính hôn như vậy không phải sẽ ảnh hưởng đến việc học sao?” Có người hỏi.
“ Chuyện này không liên quan, chúng tôi hiện tại là đính hôn, cũng không phải là kết hôn. Được rồi, chúng tôi chỉ có thể trả lời nhiều như vậy, mong các vị chúc phúc cho chúng tôi. Hi vọng các vị hạ thủ lưu tình, bỏ qua cho chúng tôi, tương lại chúng tôi kết hôn, nhất định sẽ mời các vị uống rượu mừng, nhất định.” Tạ Thư Dật cười nói.
“A, chúc mừng chúc mừng, chúng tôi rất mong đợi đến ngày hai vị kết hôn a, tin vui này nhất định là tin tức tốt trong giới truyền thông nha.”
“Phải a, hôn lễ của Tứ Đại Gia Tộc chưa bao giờ lộ ra ngoài, Tạ thiếu, hi vọng ngài nhớ lời nói hôm nay, đến lúc đính hôn nhất định phải phát thiếp mời cho chúng tôi nha, xem như cho chúng tôi miếng cơm ăn.”
Mấy câu này của Tạ Thư Dật tao nhã, lễ độ, chu đáo giọt nước không lọt, khiến cho đám kí giả biết ý mà lui, không tiếc lời lấy lòng.
“ Được, lúc đó tôi sẽ mời các vị, còn bây giờ chúng tôi phải đi, xin mọi người nhường đường.” Tạ Thư Dật lễ phép nói.
Những ký giả kia nhanh chóng tản ra, Tạ Thư Dật lôi kéo Hải Nhạc vẫn cúi đầu rời khỏi tầm mắt đám kí giả.
Tay Tạ Hải Nhạc ướt đẫm mồ hôi, từ đầu tới đuôi, cô thuỷ chung không nói một câu nào, tâm trạng cực kì khẩn trương.
“Thư Dật, chúng ta cứ như vậy chưa được sự đồng ý của ba mẹ mà đã công khai ra ngoài ánh sáng, liệu có ảnh hưởng gì không?” Hải Nhạc có chút bận tâm.
“Sẽ không! Anh đã xử lí tốt rồi, không phải sao? Tin tưởng anh, chúng ta sau này có thể tự do rồi.” Tạ Thư Dật chắc chắc mà nói – “ Hơn nữa, anh nhất định phải cùng em đính hôn! Chuyện này ba mẹ không thể không đồng ý!”
“ừ.” Trong lòng Hải Nhạc sợi dây vướng mắc cũng chùng xuống.
Hải Nhạc ngẩng đầu lên nhìn Tạ Thư Dật, lấy hiểu biết của mình về hắn, cô dám chắc hắn sẽ không mời đám kí giả đó, nếu như hắn lẫn vào Làng Giải Trí tuyệt đối sẽ có một đám kí giả đi xu nịnh.
Hơn nữa, hắn rất dễ dàng liền ngăn cản đám người gây khó khăn cho Hải Nhạc, một mực bảo vệ cho cô, hắn thực sự là ngọn núi kiên cố để cô dựa vào! Tạ Hải Nhạc suy nghĩ một chút trong lòng đã cảm thấy ngọt ngào.
Khi Hải Nhạc cùng Tạ Thư Dật về nhà, Mẹ Hải Nhạc cao hứng còn hơn cái gì nữa, bà vốn là không nguyện ý để con gái đi Mĩ, bây giờ Hải Nhạc lại theo Tạ Thư Dật trở về, bà thật sự rất vui vẻ.
Nhưng mà bà cũng chú ý đến ngón tay Hải Nhạc đang đeo nhẫn, bà ngẩn người, đoán chừng là như vậy nên Tạ Thư Dật mới đưa Hải Nhạc về. Nếu đã không ngăn cản được hai người ở bên nhau, mà hai người lại thật tâm yêu nhau, thôi thì cứ thuận theo tự nhiên.
Khi đến buổi tối, trên tivi truyền ra tin tức Hải Nhạc và Thư Dật tuyên bố đính hôn, Tạ ba ba trầm măc thật lâu, cho đến khi màn hình không còn chiếu hình ảnh của hai người nữa, ông cũng không nói một câu nào.
Trong lòng Hải Nhạc vẫn luôn bất an, ba không lên tiếng, khiến cho cô cả đại não đều vô vùng khẩn trương.
“Ba, hi vọng ba chúc phúc cho chúng con.” Tạ Thư Dật nói.
Tạ ba ba thở dài, nói: " Thật ra thì, con xử lí rất, ba cảm thấy vui mừng.”
Hải Nhạc thở phào nhẹ nhõm.
“Nhưng mà…” Tạ ba ba trầm ngâm.
Lòng Hải Nhạc lại nhảy lên một cái.
“Hiện tại liền đính hôn, có phải qua gấp rút hay không?” Tạ ba ba nói – “Ba cảm giác được, Hải Nhạc mới chỉ là học sinh trung học năm 2, con công bố như vậy có nghĩ tới sẽ ảnh hưởng đến Hải Nhạc chưa?”
Tạ Thư Dật nhìn Hải Nhạc một cái, không nói gì.
“ Ba cũng không ngại ảnh hưởng đến ba…” “ Con chỉ sợ là ba mẹ sẽ không đồng ý.” Hải Nhạc nói – “ Con sợ hai người không cho phép còn với Thư Dật ở chung một chỗ.”
Mẹ Hải Nhạc thở dài một cái: " Con tới Mĩ trước một bước, Thư Dật liền theo sau, ba mẹ cho dù không đồng ý cũng không thể ngăn cấm được hai đứa rồi.”
“Phải, haiz, nếu như các con là thật tâm yêu nhau, ba chỉ muốn hai đứa ở chung một chỗ thật vui vẻ, ba mự như vậy cũng có thể yên tâm, chỉ sợ hai đứa đến lúc đó lại phát sinh ra chuyện này chuyện kia.” Tạ ba ba nói.
“Sẽ không, chúng con sẽ không xảy ra vấn đề gì, cả đời này con sẽ đối xử tốt với Hải Nhạc, dì, người yên tâm, ba, ba cũng yên tâm.” Tạ Thư Dật chắc nịch nói.
Tạ ba ba suy nghĩ một chút, nói: “ Vậy cũng tốt, ba sẽ để cho hai đứa đính hôn, ba mẹ sẽ giúp hai đứa chọn ngày tốt! Nhớ a, các con đính hôn rồi, Thư Dật, Nhạc Nhạc sẽ là trách nhiệm của con a!”
Tạ Thư Dật cao hứng muốn chết, kích động chỉ biết nói: “ Cám ơn ba, cám ơn ba, con đã nhớ, con đã nhớ a.” Tạ Thư Dật đứng phắt dậy năm tay Hải Nhạc, vừa thâm hôn: “ Ba rốt cuộc cũng giao em cho anh rồi, anh thật sự rất vui mừng.”
Hải Nhạc xấu hổ rút tay về, cô còn chưa dám ở trước mặt ba mẹ cùng hắn làm ra cử chỉ thân mật.
Mẹ Hải Nhạc nhìn ở trong mắt, không khỏi ẩn dụ mà nói: “ Mặc dù chúng ta đồng ý cho các con đính hôn, nhưng mà, Thư Dật, coi như là đính hôn, Nhạc Nhạc cũng còn nhỏ, còn là một đứa trẻ, dì hi vọng hai đứa không đi quá giưới hạn, hai đứa việc quan trọng nhất bây giờ là việc học, không phải chuyện tình cảm, con hiểu ý dì chứ?”
Mẹ Hải Nhạc nói thẳng một câu, để cho Thư Dật có chút xấu hổ, Hải Nhạc càng thêm mắc cỡ đỏ bừng cả khuôn mặt.
“Dì, chuyện này người cứ yên tâm, con sẽ không làm tổn thương Nhạc Nhạc, con sẽ chờ cô ấy đến khi lên Đại Học.” Tạ Thư Dật nói. Tạ Thư Dật nói xong cũng có chút xấu hổ, hắn có thể chờ Nhạc Nhạc cho đến lúc đó sao? Ba năm a! Chỉ sợ hắn không phải là thánh nhân a! Nhưng là, sợ Mẹ Hải Nhạc lo lắng Hải Nhạc, chỉ có thể nói như thế!
“ Vậy dì an tâm, con phải nhớ kĩ lời mình đã nói qua a.” Mẹ Hải Nhạc thoả mãn mà gật gật đầu.
“Con nhớ được." Tạ Thư Dật nhắm mắt gật đầu một cái.
Có một số việc, thực sự chỉ có thể nói một đằng làm một nẻo, đợi đính hôn rồi, hắn còn có cái gì bận tâm? Dĩ nhiên, hắn muốn ở tình huống đôi bên tình nguyện.
Tạ Thư Dật khôn khỏi tưởng tượng đến cuộc sống hạnh phúc của hắn cùng Hải Nhạc, thật là ở trong mộng cũng sẽ cười ra tiếng a.
“ Nhạc Nhạc,em nói đi, mẹ em là có ý gì a” Hắn cố ý giả vờ ngu, hỏi Hải Nhạc, hắn thích xem bộ dạng cô đỏ mặt nói không nên lời.
Hải Nhạc đỏ mặt liếc hắn một cái: “Anh bây giờ là đang giả ngu sao? Vừa rồi không phải trả lời vô cùng tốt sao? Anh phải nhớ kỹ lời mình nói, trước khi em lên Đại học, tuyệt đối không được chạm vào người em!”
Tạ Thư Dật phát hiện mình lại bị Hải Nhạc cấm đoán, vội vàng nói: " Ặc, anh chỉ nói là cho Nhạc mẫu đại nhân nghe thôi, không phải nói cho em nghe, em đừng có để trong lòng.”
Thấy mặt Hải Nhạc mặt trầm xuống, hắn chỉ phải nói: “ Chuyện này, em hoàn toàn có quyết quyết định, anh nói rồi, em bảo anh đi về phía dông, anh tuyệt đối sẽ không đi về phía tây, anh sẽ không ép buộc em làm chuyện mình không thích.”
“Được rồi, chúng ta không cần thảo luận vấn đề này, thiệt là, thật không biết trong đầu anh cả ngày lẫn đêm rốt cuộc là suy nghĩ cái gì a.” Hải Nhạc cảm thấy cái vấn đề này thật sự rất lúng túng, khó chịu chết rồi.
“Trong đầu ta cả ngày lẫn đêm chỉ nghĩ đến em a, em không tin sao? Đem nó mở ra nhìn một chút!” Tạ Thư Dật cười hì hì lôi kéo Hải Nhạc tay gõ đầu của mình – “ Em mở ra xem đi, trong này tất cả đều là em.”
“Ghét, đối với anh hơi tốt một chút, anh lại trở mặt thành người khác, trong đầu toàn suy nghĩ lưu manh a!” Hải Nhạc gõ một cái lên đầu của hắn.
“Bộ mặt lưu manh của anh, chỉ có em mới thấy, chỉ có em anh mới có thể lưu manh,còn những người khác, đến nhìn mặt một cái cũng thấy lười rồi, sao có thể lưu manh chứ!” Tạ Thư Dật ôm lấy Hải Nhạc, hôn lên làn da mềm mịn của cô, Hải Nhạc bị nhột, cười trốn ra khỏi vòng tay hắn.
Về sau, Thư Dật nhớ lại Long Đế Uy giao trả lại cho hắn dây chuyền cá heo, hắn trịnh trọng đem dây chuyền đeo lên cổ Hải Nhạc, nói: “ Về sai không cho phép lấy xuống, nếu em lấy nó xuống anh sẽ trừng phạt em thật nặng!”
“ Biết rồi, sẽ không nữa lấy xuống á." Hải Nhạc le lưỡi một cái.
Thư Dật cốc đầu cô một cái: “ Còn chiếc nhẫn cũng không cho lấy xuống! Anh tặng đồ cho em, em phải quý trọng nó!”
“Biết rồi mà." Hải Nhạc suy nghĩ một chút – “ Hình như em cũng chưa tặng cho anh một món đồ nào.”
Cô gỡ miếng ngọc trên cổ xuống, trịnh trọng đeo lên cổ Tạ Thư Dật.
Đây là miếng ngọc bảo hộ, mẹ giúp em cầu được, em vẫn luôn đeo lên cổ, cho đến bây giờ cũng chưa từng lấy xuống. Bây giờ em đưa nó cho anh, hi vọng nó có thể phù hộ cho anh cả đười bình a vô sự, thấy nó cũng chính là thấy em, anh cũng không được gỡ xuống nha!” Hải Nhạc nói.
“Anh biết rồi, cám ơn em đã tặng anh món đồ mà em quý nhất, anh sẽ không bao giờ tháo nó xuống!” Nói xong, Tạ Thư Dật liền hướng môi Hải Nhạc cho cô một nụ hôn sâu.
Tạ ba ba cùng mẹ Hải Nhạc quả thật nói được là làm được, hai người nhanh chóng đi tìm một đại sư để xem ngày hoàng đạo, nhưng mà đại sư nói ngày tốt trong ăm này phải chờ tới nguyệt phân ngày 6 tháng 9, cho dù là ngày âm hay dương cũng đều là ngày đại cát. Hơn nữa ngày sinh của hai người cũng thích hợp để kết hôn ngày đó, nói cách khác, bọn họ phải tháng 9 mới có thể đính hôn.
Tạ Thư Dật gấp đến độ muốn chết, cuộc sống tốt đẹp của hắn lại phải đến nguyệt phân mới có được sao? Thật sự phiền toái.
Dù sao hai người có thể ở cùng nhau, sớm muộn đều ở cùng nhau, muộn mấy tháng đính hôn, có quan hệ gì?
“Nhưng là, nhưng là” Tạ Thư Dật trong lòng đầy tâm tình, ở trước mặt Hải Nhạc không cách nào nói được, hắn thật như đưa đám muốn chết.
“Không có sao á..., chỉ là đợi thêm mấy tháng thôi mà, bây giờ đã là tháng 6 rồi, tháng 6, Rằm tháng 7, qua tháng 8 chúng ta liền đính hôn, chẳng qua chỉ là 3 tháng thôi mà!” Hải Nhạc hôn một cái an ủi hắn.
“ Ai, được rồi, anh có thể chịu đựng, có thể chịu đựng, cũng chỉ là ba tháng, chẳng qua chỉ là hơn 90 ngày mà thôi, đếm trên đầu ngón tay rất nhanh sẽ tới.” Tạ Thư Dật miễn cưỡng nói.
“ Trong ba tháng này ba mẹ vừa vặn có thể chuẩn bị cho chúng ta a. Được rồi, chẳng qua là hơn chín mươi ngày mà thôi á..., lại nói, cho dù chúng ta không có đính hôn, chúng ta còn không phải là ngày ngày đều ở cùng nhau sao?” Tạ Hải Nhạc nói.
“Nhưng mà, đính hôn, giống như là mua bảo hiểm, trong lòng anh sẽ an tâm hơn, hơn nữa… ai!” Tạ Thư Dật không khỏi ngừng lại câu chuyện.
Trong lòng hắn thực sự có suy nghĩ như vậy, Hải Nhạc không hiểu, cô hoàn toàn không hiểu trong lòng hắn là cỡ nào nôn nóng nảy, hắn muốn cùng cô ở chung một chỗ, hắn cũng muốn tất cả của cô thuộc về hắn. Nhưng mà, ai, Hải Nhạc là một cô gái đơn thuần, căn bản cũng không biết, sống ở bên cô như vậy trong 3 tháng, hắn còn không phải Liễu Hạ Huệ nha! Ai! Thật là ông trời không chiều ý lòng người nha, đợi lâu như vậy, hắn thực sự nổi điên mất. (((((((((Liễu Hạ Huệ, danh nhân Trung Quốc…. không gần nữ sắc, ở bên phụ nữ mà không nổi một tia dục vọng.))))))
Xem ra, cũng chỉ có thể đợi.