Mục lục
Ác Ma Ca Ca
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Cô không muốn đi cùng hắn, lần trước là đủ rồi, tuy rằng cô cũng muốn gần gũi với hắn nhưng mỗi lần ở bên hắn, lòng của cô lại không ngừng kích động mà muốn dựa vào hắn, gần hơn!

Nhưng không làm như vậy được, cô bây giờ đã trở thành Phương Viễn Chi hèn mọn, mà hắn là vì sao trên cao mà cả đời Phương Viễn Chi không thể với tới! Đó chính là sự khác biệt giữa bọn họ, khoảng cách giữa họ như trời và đất! Cho dù cô không cam tâm cỡ nào, dù cô không tình nguyện đi nữa, nhưng sự thật là mỗi lần ở bên hắn, hết lần này đến lần khác đều là người của hai thế giới.

“Không! Cô nhất định phải đi!” Tạ Thư Dật chấp nhận chuyện cô muốn từ chối, đưa tay kéo Hải Nhạc.Hải Nhạc tránh xa hắn như tránh tà, liên tục lui về phía sau, không ngừng lắc đầu.

“ Tại sao không đi? Cô tại sao lại không muốn đi? Là chán ghét tôi sao?” Trong lòng Tạ Thư Dật thật sự có chút sốt ruột.

Đầu Hải Nhạc vẫn cứ lắc đầu, cũng ra dấu tay nói với hắn: “ Không phải vậy, là tôi hiện tại bề bộn nhiều việc, độc giả và Nhà Xuất Bản vẫn luôn thúc giục tôi nộp bản thảo, tôi không thể kéo dài thêm. Cám ơn anh đã nghĩ tới tôi, anh thật sự thích Tiểu Bảo Tiểu Bối là tôi vui lắm rồi, hi vọng bọn trẻ theo anh tới Đài Bắc sẽ không gây phiền phức cho anh!”

“Tiểu Bảo, mẹ con nói cái gì?” Tạ Thư Dật nóng ruột hỏi Tiểu Bảo.

Tiểu Bảo đem lời của mẹ nói lại cho Tạ Thư Dật, Tạ Thư Dật nhìn Hải Nhạc nói: “ Không cần liều mạng như vậy, bây giòe nên nghỉ ngơi, đi đi, đi cùng chúng tôi.” Tạ Thư Dật cơ hồ là dùng vẻ khẩn cầu mà nói chuyện với cô.

Hải Nhạc chần chờ một chút, thật ra thì, cô không phải là không muốn đi, cô cũng muốn đi, nếu như lần này đến Đài bắc, nói không chừng còn có thể gặp lại cha mẹ, cô rất nhớ bọn họ a! Nhưng mà cô sợ đến đó sẽ gặp lại Trì Hải Hoan, cô không muốn thấy cô ta, một chút cũng không muốn nhìn!

Hải Nhạc kiên quyết lắc đầu.

Tạ Thư Dật thất vọng cúi đầu.

Thôi, không đi, cũng còn nhiều thời gian.

Tạ Thư Dật đưa Tiểu Bảo Tiểu Bối đi, Hải Nhạc đứng nhìn xe Tạ Thư Dật biến mất khỏi tầm mắt, cô đợi lát nữa sẽ phải đi giúp bọn nhỏ xin nghỉ.

Thật ra ở trong lòng Hải Nhạc là trăm mối cảm xúc ngổn ngang, cô thật sự hy vọng Tạ Thư Dật sẽ thích Tiểu Bảo Tiểu Bối cả đời, cả đời cũng yêu thương chúng, nhưng mà có thể sao?

Giống như lời Tiểu Bảo nói, nếu Tạ Thư Dật kết hôn, hắn sẽ có gia đình của chính mình, có con của chính mình, Tạ Thư Dật sẽ còn thương Tiểu Bảo Tiểu Bối như vậy sao?

Nghĩ đến đây một chút, lòng của cô lại đau đớn, nếu hắn có gia đình, có con riêng của mình, làm sao lại đối tốt với Tiểu Bảo Tiểu Bối như vậy nữa chứ! Hai đứa con đáng thương của cô lại sống cuộc sống không có cha như trước kia! Trời ạ, cô rốt cuộc phải làm sao bây giờ? Cô lại một lần nữa tước đoạt đi tình thương yêu của cha dành cho bọn trẻ sao? Tạ Hải Nhạc cô rốt cuộc phải làm gì mới đúng đây?

Tạ Thư Dật cũng không trực tiếp đem Tiểu Bảo cùng Tiểu Bối tới Tạ gia, hắn trực tiếp đứa hai đứa bé tới bệnh viện tốt nhất Đài Bắc, đến thẳng khoa giám định. “Tiểu Bảo, Tiểu Bối, cha nuôi muốn xem trên người con có bệnh gì không, sẽ lấy mỗi người các con một giọt máu thôi! Còn nữa…, về nhà các con không được nói cho mẹ, đây là bí mật giữa chúng ta, không được nói cho bất kỳ ai, cả mẹ con a, các con có thể làm được không?” Tạ Thư Dật cúi thấp người nói với hai đứa bé.

“ Trên người chúng con không có bệnh gì cả, con không muốn chích, con sợ chích a!” Tiểu Bối không ngờ cha nuôi lại dẫn mình tới bệnh viện, trong lòng cô bé khá sợ.

“ Cha nuôi cũng phải xem trong thân thể có bệnh hay không, Tiểu Bối không cần sợ, chỉ là lấy một giọt máu trên ngón tay của con thôi.” Tạ Thư Dật dụ dỗ Tiểu Bối nói.

Tiểu Bối sợ liều mạng lắc đầu: “ Tiểu Bối biết thân thể Tiểu Bối không có bệnh gì cả, Tiểu Bối không cần chích, Tiểu Bối không muốn chích tay, sẽ rất đau, Tiểu Bối không muốn!”

Tạ Thư Dật thấy Tiểu Bối sợ chích như vậy, không khỏi có chút nhẫn nhịn, hắn chỉ đành thở dài một hơi mà nói: “ Vậy thôi, con sợ đau, không chích cũng được.”

“Cha nuôi, con không sợ chích, ta cũng vậy không sợ ra máu, ngươi đừng nhìn muội muội, nhìn ta trong thân thể có hay không Trùng Trùng thôi.” Tiểu Bảo hướng Tạ Thư Dật giơ lên ngón tay của mình.

Tạ Thư Dật suy nghĩ một chút, Tiểu Bảo cùng Tiểu Bối là sanh đôi, chỉ cần xét nghiệm DNA Tiểu Bảo cũng có thể chứng minh Tiểu Bối.

“ Oa, Tiểu Bảo thật là dũng cảm, vậy cũng tốt, nhưng cha muốn chúng ta móc tay hứa, không cho nói vụ này cho mẹ, nhất định không thể nói, bằng không cha nuôi về sau cũng sẽ không yêu mến các con nữa.” Tạ Thư Dật hướng hai đứa bé cong ngón út nói.((((((((aaaaa, Tạ Thư Dật thật lưu manh, đi lừa trẻ con kìa)))))))))))))

Nghe hắn nói như vậy, Tiểu Bảo Tiểu Bối vội vàng cùng hắn móc tay.

“Móc tay hứa, một trăm năm không thay đổi!” Hai bàn tay nhỏ bé vỗ vào bàn tay to của Tạ Thư Dật.

Khi máu Tạ Thư Dật và Tiểu Bảo bị bác sĩ mang đi, hắn mới yên lòng.

Hai ngày, nhiều lắm là hai ngày, là có thể biết kết quả!

“Tiểu Bảo, Tiểu Bối, cha đưa các con về nhà.” Tạ Thư Dật nói.

Hắn đem hai tiểu tử kia tới Tạ gia.

“Tiểu Bảo, Tiểu Bối, đến nhà rồi.” Tạ Thư Dật một tay ôm lấy Tiểu Bối, một tay dắt Tiểu Bảo xuống xe, xuất hiện trước mặt người của Tạ gia.

“ Con muốn biết một chuyện, cha nuôi, trong nhà cha nuôi phòng ốc thật đẹp a, cái ti vi đó nhìn rất đắt tiền a, cha nuôi quả thật là người giàu có sao?” Tiểu Bối hỏi. Tạ Thư Dật mỉm cười nói cười, hôn cô một cái, nói: “Nói không chừng, cha nuôi so với cái tivi trong đó lại chẳng có tiền đâu!” “ Dù cha nuôi là người có tiền hay không có tiền, chúng con cũng đều thích cha nuôi. Bởi vì nhà chúng con không có tiền, con và Tiểu Bối cũng không phải con nhà giàu.” Tiểu Bảo nói.

“ Cha biết, Tiểu Bảo cùng Tiểu Bối là những đứa trẻ ngoan nhất.” Tạ Thư Dật nghe Tiểu Bảo nói như vậy, trong lòng cảm thấy rất cảm động, đứa bé này thật hiểu chuyện a, nếu như thực sự là con trai của Tạ Thư Dật hắn, dù thằng bé đồi hỏi sao trên trời hắn nhất định sẽ chạy đi hái cho nó!

“Thiếu..... thiếu…” Vú La cà lăm nhìn Tạ Thư Dật trong tay dắt đứa bé trai kia, đứa bé đó nhìn giống thiếu gia như đúc hồi còn bé, tại sao đột nhiên lại xuất hiện đứa trẻ này?

“ Vú La mẹ, đây là Tiểu Bảo Tiểu Bối.” Tạ Thư Dật nói.

Tiểu Bảo cùng Tiểu Bối cùng kêu lên kêu: “ Chào bà nội.”.

“ Ai da, hai cái hài tử này, miệng thật là ngọt a.” Vú La mẹ cơ hồ kinh ngạc, “ thiếu gia a, là hài tử nhà nào a?”

Tạ Thư Dật tâm tình rất tốt, cười nói: “ Bây giờ là con nuôi của cháu.”

“ a, à?” Vú La bừng tỉnh hiểu ra, nguyên lai là thiếu gia nhận con nuôi, chẳng qua là, lời của hắn nói, nghe như có thâm tình nha.

Bà không hiểu lắm, thiếu gia còn chưa có kết hôn, thế nào vô duyên vô cớ nhận một đôi song sinh làm con nuôi? Bất quá, hai tiểu hài tử thật sự rất khả ái a, đứa bé trai dáng dấp rất tuấn tú, trên trán đã có loáng thoáng anh khí, bờ môi của thằng bé nghiêm túc mím chặt, cố gắng làm ra một bộ dáng người lớn, ha ha, thật là khả ái. Thiếu gia ôm cô gái nhỏ kia, đôi mắt to tròn, nháy nháy tò mò nhìn chung quanh, phấn điêu ngọc trác tựa như hoa. Hai đứa bé này, thật sự rất xinh đẹp, khó trách thiếu gia lại muốn nhận chúng làm con nuôi.

“Lão gia đâu?” Tạ Thư Dật hỏi.

“A, lão gia đi công ty, có thể buổi tối mới trở về.” Vú La nói.

Bà chủ đâu? Bà chủ có ở đây không?

“ Bà chủ đi Tây Tạng nửa tháng rồi, ít nhất còn phải một tuần lễ mới trở về.” Vú La nói.

“Nha.” Tạ Thư Dật cũng nhớ tới, mẹ Hải Nhạc bây giờ đã trở thành cư sĩ tin Phật rồi, nếu như, nếu như Phương Viễn Chi thật sự là Nhạc Nhạc lời, cô chắc chắn sẽ rất vui! Tạ Thư Dật vô cùng đang mong đến buổi chiều, thật ra thì hắn hi vọng chiều nay là có thể ra kết quả, chứng minh Phương Viễn Chi chính là Nhạc Nhạc!

“Các con có đói bụng không? Có muốn ăn gì không?” Tạ Thư Dật hỏi hai đứa bé.

“ Con có chút đói bụng.” Tiểu Bối nói.

“ Vậy vú La, bà lập tức phân phó đầu bếp làm mấy thứ tiểu hài tử thích ăn, chúng đói bụng rồi.” Tạ Thư Dật nói.

“ Vâng, thiếu gia.” Vú La vội vàng chạy đi tìm đầu bếp, hai đứa trẻ này, khiến thiếu gia coi trọng như thế, xem ra không phải là con cái nhà bình thường.

Khi hai tiểu hài tử đã no bụng, Tiểu Bối lại kêu mệt nhọc, Tạ Thư Dật đưa hai đứa bé đi vào phòng ngủ trưa, nghe hắn kể chuyện xưa, Tiểu Bảo cùng Tiểu Bối một lát sau liền ngủ.

Tạ Thư Dật nhìn hai trong ngủ mê hài tử, không khỏi hôn một cái bọn họ khuôn mặt nhỏ bé, hắn thật sự có chút lòng như lửa đốt a, càng mong ngày mai sẽ có kết quả, không được, hắn thật sự có chút không kịp đợi, hắn muốn ngày mai sẽ có ngay kết quả!

Tạ Thư Dật sau đó liền lái xe đến bệnh viện, trực tiếp tìm được phòng làm việc của viện trưởng, hắn nói: “ Tôi là Tạ Thư Dật, ta phát hiện khu nội trú của bệnh viện các vị có chút cũ rách rồi, tôi sẽ trang bị thêm các thiết bị, tu sửa lại cho bệnh viện..” Bầu trời đột nhiên rơi xuống một rơi xuống nện ở trên đầu viện trưởng, viện trưởng thiếu chút nữa muốn ngớ ngẩn, tên tuổi Tạ Thư Dật, hắn nghe được không nhiều không ít.

“ Cảm tạ Tạ thiếu, cảm tạ Tạ thiếu khẳng khái giúp đỡ, bệnh viện chúng tôi vô cùng cảm kích Tạ thiếu từ thiện.” Viện trưởng vội vàng cảm tạ.

“Không muốn gạt ông, hôm nay tôi tới bệnh viện của ông có làm giám định DNA, tôi muốn ngày mai sẽ có kết quả luôn.”Tạ Thư Dật thong thả ung dung nói.

“À? Giám định DNA?” Viện trưởng sợ hết hồn, không có nghe nói Tạ Thư Dật kết hôn mà? Làm sao lại phải làm giám định DNA? Đúng là người có tiền, viện trưởng liền khôi phục tinh thần, gật đầu như gà mổ thóc: “ Không có vấn đề, cứ để tôi lo, Tạ thiếu không cần chờ đợi bao lâu, ngày mai tuyệt đối có thể để cho cậu thấy được kết quả.”

“ Được, vậy thì cảm tạ.” Tạ Thư Dật thoả mãn mà gật gật đầu.

Ngày mai sẽ có thể nhìn đến kết quả, hắn chỉ cần chờ thêm 1 ngày thôi, số tiền này, rất đáng.

Suy nghĩ một chút, hắn cũng đi đến công ty, Tạ ba ba nhìn thấy hắn, có chút kinh ngạc: “ Thư Dật? Con về rồi à? Tối qua con đi đâu vậy hả?”

“ Đi Hải Giác.” Tạ Thư Dật nói.

Tạ ba ba không khỏi la thất thanh một tiếng: “ Con điên rồi, trễ như vậy, lại chạy về góc bể làm gì?

“ Con chỉ muốn xác định một chuyện.” Tạ Thư Dật nói.

“Muốn xác định chuyện gì? Đúng rồi, con nói khi trở lại sẽ nói cho cha biết, bây giờ nói đi, rốt cuộc là cái gì chuyện để cho con vội vội vàng vàng từ trong nhà chạy đi Hải Giác?” Tạ ba ba vội vàng hỏi.

“ Cha phải cùng con về nhà, cha sẽ biết rõ là con muốn xác định cái gì.” Tạ Thư Dật nói.

“ Chuyện con cần xác định có liên quan gì tới ta?”“ Cha có muốn cùng con về nhà không đây?” Tạ Thư Dật hỏi.

“Tiểu tử thúi, rốt cuộc là anh đang giở trò quỷ gì à?” Tạ ba ba có chút hồ nghi, lòng hiếu kỳ của ông bị con trai gợi lên, “ đi thôi đi thôi, chúng ta cùng nhau về nhà.”

Khi hai người về đến nhà, Tiểu Bảo cùng Tiểu Bối đã ở dưới lầu, Tiểu Bảo ngồi ở trên ghế sa lon, mà Tiểu Bối ngồi ở bên cạnh hắn, đang khóc, Tiểu Bảo an ủi em gái: “ cha nuôi đi có chuyện á..., em gái không khóc, chờ một chút cha nuôi sẽ trở lại rồi, sẽ không bỏ lại chúng ta.”

“Con muốn tìm cha, cha đi nơi nào rồi? Cha không cần Tiểu Bối nữa sao?” Tiểu Bối đang khóc hỏi vú La.

“Ngoan nào, cha nuôi các con rất bận, hãy đợi một chút, không chừng là sắp về rồi a!” Vú La đang khuyên Tiểu Bối.

Tiểu Bảo nhanh mắt nhìn thấy Tạ Thư Dật, hoan hô nói: “ Cha nuôi đã về rồi! Cha nuôi đã về rồi!”

Cậu bé hưng phấn hướng Tạ Thư Dật chạy tới.

Tạ ba ba giương mắt kinh ngạc nhìn cậu nhóc đang chạy tới chỗ Tạ Thư Dật.

“ Là ta nhìn lầm sao?” Ông không tin hỏi Tạ Thư Dật. Tạ Thư Dật cười lắc lắc đầu, hắn giang hai cánh tay nghênh đón Tiểu Bảo, ôm thằng bé vào trong ngực.

“Cha nuôi, cha đi đâu vậy? Con và em gái cứ tưởng cha không còn quan tâm tới chúng con nữa.” Tiểu Bảo có chút oán giận mà nói.

“Không có, cha nuôi có chuyện phải ra ngoài.” Tạ Thư Dật nói.

Tiểu Bối cũng từ vội vàng từ trên ghế sa lon nhảy xuống, vui mừng kêu lên chạy tới Tạ Thư Dật: “ Cha nuôi, Tiểu Bối rất nhớ người!”

Tạ Thư Dật lại cúi người xuống ôm cô bé vào trong ngực.

Tạ ba ba không thể tin nhìn hắn ôm vào trong ngực hai đứa bé, cà lăm nói: “ Thư Dật, Thư Dật, cái hai tên Tiểu Gia Hỏa này mới là đứa bé trong hình sao?”

“Con tối hôm qua đã nói với cha rồi, đứa trẻ trong hình không phải là con.” Tạ Thư Dật nói.

“Ý của con là?” Tạ ba ba có chút nghi ngờ, sau đó ông trợn to hai mắt nhìn Tạ Thư Dật, “ Cái tên tiểu tử thúi này, là anh ở bên ngoài hoa tâm gieo giống có con riêng sao?”

Tạ ba ba lớn tiếng liền đem hai đứa bé trong ngực Tạ Thư Dật dọa sợ. Tạ Thư Dật nhìn thấy, có chút không vui nói với cha: “ Cha, cha hù bọn trẻ rồi, không thể nói nhỏ chút sao?” “ Làm sao mà ta có thể nói nhỏ được? Hai đứa nhỏ này rốt cuộc là từ nơi nào tới? Nhất là thằng bé này, nếu anh nói nó và anh không có quan hệ, Thư Dật, cha tình nguyện chặt đầu xuống cho anh làm bóng dá! Bằng không cha đem đầu của anh đi chặt làm bóng đá!”Tạ ba ba vẫn như cũ kích động kêu lên.

Tiểu Bối” oa” một tiếng khóc: “ Không được, không được đem cha nuôi con đi chặt đầu xuống làm bóng đá! Kẻ xấu! Không cho phép đem đầu của cha nuôi chặt xuống làm bóng đá! Tiểu Bối sẽ tìm chú cảnh sát tới bắt ông!”

“Cha! Cha xem đi! Cha khiến đứa nhỏ sợ quá khóc rồi đây!” Tạ Thư Dật trợn mắt nhìn tạ ba ba một cái, để Tiểu Bảo xuống, vội vàng an ủi Tiểu Bối, “ Tiểu Bối, ông ấy không phải là kẻ xấu, là cha của cha nuôi, là ông nội của Tiểu Bối. Ông nội chỉ nói giỡn thôi, sẽ không đem cha nuôi đi chặt đầu xuống làm bóng đá, ông nội chỉ có một đứa con trai, cha rơi cọng tóc cũng khiến ông nội đau lòng, làm sao lại muốn đem cha đi chặt đầu chứ?”

“ Con không thích ông ấy, ông ấy rất xấu xa, ông ấy không thích Tiểu Bối và anh hai, ông ấy nói chúng con là từ nơi nào tới, chúng con không phải từ nơi nào tới mà là cha nuôi đưa từ nhà tới đây. Ông xấu xa, ông không thích Tiểu Bối và anh hai, Tiểu Bối cũng sẽ không thích ông!” Tiểu Bối khóc nói.

Tạ ba ba thấy mình lời nói nói xong có chút quá nóng vội, đem hài tử sợ quá khóc, ở trong lòng không khỏi hối hận, nghe tới Tiểu Bối tố cáo, Tạ ba ba không khỏi hì hì nở nụ cười, tiểu cô nương này, không chỉ có bảo vệ Tạ Thư Dật, hơn nữa còn hiểu được bảo vệ chính mình, đúng là một đứa trẻ thông minh a!

“Con là Tiểu Bối sao? Ông nội không phải không thích con và ca ca, chẳng qua là ông nội đột nhiên nhìn thấy các con, có chút kinh ngạc, không phải là không thích các con…. Ông nội thật sự rất thích các con, cháu ngoan của ta a!” Tạ ba ba vừa nói vừa xòe tay ra muốn ôm Tiểu Bối.

Thân thể nhỏ bé của Tiểu Bối quay ngoắt một cái, ôm chặt lấy Tạ Thư Dật, nói: “ Không muốn, không muốn ông ôm, ông hư lắm, ông hung dữ với cha nuôi, mắng con và cha nuôi, Tiểu Bối không thích ông.”

Tay của Tạ ba ba cứng đờ, ông dở khóc dở cười.

Tạ Thư Dật không khỏi nở nụ cười rạng rỡ, đám con nít thích chính là thích, không thích chính là không thích.

“Tiểu Bối, gọi ông nội nhé, ông nội là cha của cha nuôi, tất nhiên là phải có tư cách mắng cha rồi, Tiểu Bối ngoan, gọi ông nội!” Tạ Thư Dật dụ dỗ Tiểu Bối.

Tiểu Bối nghe hắn nói như vậy, ngẩng đầu lên nhìn Tạ ba ba một chút, miễn cưỡng hô một tiếng: “ Ông nội.”

Tạ Thư Dật quay sang nói với Tiểu Bảo nãy giờ vẫn im lặng: “ Tiểu Bảo, con cũng gọi ông nội đi!”

Tiểu Bảo có chút sợ hãi nhìn Tạ ba ba, khi thằng bé nghe được Tạ Thư Dật nói người ôn nội này có tư cách mắng cha nuôi, nó đột nhiên đối với Tạ ba ba kính sợ.

“Ông nội!” Thằng bé ngoan ngoãn gọi một tiếng. “ Oh, Tiểu Bảo sao? Tới đây, để cho ông nội hảo hảo nhìn con một chút.” Tạ ba ba cười nói.

Tiểu Bảo đi từ từ đến trước mặt của hắn, ngẩng đầu tò mò nhìn ông nội trước mắt này, mới vừa rồi ông còn hung hăng, gọi một tiếng ông nội, ông liền mặt mày hớn hở rồi.

Tạ ba ba cúi người xuống, cẩn thận nhìn đứa bé trước mắt này, tạo hóa thật quá thần kỳ, đứa bé này, so với Tạ Thư Dật khi còn bé thật sự rất giống như đúc, lông mi, chóp mũi, lỗ tai, không có một chỗ nào không giống đấy! Cảm giác so với khi Tạ Thư Dật còn bé thì tuấn tú hơn mấy phần.

Ngươi thật đúng là hào phóngTrong lòng của Tạ ba ba đột nhiên kích động, nếu như đứa bé này không phải con của Tạ Thư Dật, ông dám đem chữ Tạ viết ngược a!

“ Thư Dật, nói thật cho cha, đứa bé này, rốt cuộc là thế nào?” Tạ ba ba hỏi.“Cha, chúng ta vào thư phòng nói.” Tạ Thư Dật nói.

“Được.”Tạ ba ba gật đầu một cái.

Tạ Thư Dật cúi đầu nói với Tiểu Bảo Tiểu Bối: “ Tiểu Bảo cùng Tiểu Bối phải ngoan, cha nuôi và ông nội muốn đi nói chút chuyện, chờ một chút cha sẽ xuống bồi các con.”

“ Vâng!”Tiểu Bảo gật gật đầu mà nói.

“ Con sẽ ngoan!”Tiểu Bối cũng gật đầu một cái.

“ Vú La, bà hãy trông coi tiểu thiếu gia và tiểu thư.” Tạ Thư Dật phân phó vú La.

“ Tôi hiểu, thiếu gia.” Vú La trả lời.

Đi tới thư phòng, Tạ Thư Dật nói với cha: “ Cha, cha cảm thấy Tiểu Bảo sẽ là con của con sao?

“Thối tiểu tử, cha còn chưa hỏi mày, tới lượt mày hỏi sao?” Tạ ba ba tức giận tới mức trợn mắt.

Tạ Thư Dật thở dài một hơi mà nói: “ Con cũng không biết, lần đầu tiên nhìn thấy chúng, một khắc kia ở trong lòng con thật sự có một loại cảm giác kỳ quái, con gặp bọn nhỏ thêm mấy lần, sau không biết ma xui quỷ khiến thế nào con lại nhận chúng làm con nuôi. Cha, nếu như không phải cha nói đứa trẻ trong hình giống con, con thật sự cũng sẽ không nghi ngờ điều này.”

“ Cha hỏi mày, nếu chúng là con của mày, làm thế nào?” Tạ ba ba giận đùng đùng hỏi, “ Là mày ở bên ngoài đàng điếm không cẩn thận gieo xuống hay sao?”

“ Sao lại nói khó nghe vậy chứ, con trai của cha cũng không có trác táng tới mức như vậy, cha có muốn biết mẹ của hai đứa bé là người thế nào không?” Tạ Thư Dật nói.

“ Mẹ chúng là người nào?” Tạ ba ba không khỏi hỏi.

“ Một người phụ nữ bị câm, dáng dấp xấu xí, cả ngày phải che mặt.” Tạ Thư Dật nói.

Tạ ba ba liền nhíu mày một cái: “ Không thể nào? Nữ nhân xấu xí lại có thể sinh ra hai đứa bé xinh đẹp như vậy?”

“Cha, con nghi ngờ cô ấy chính là Nhạc Nhạc.” Tạ Thư Dật nói.

Tạ ba ba thất kinh ngẩng đầu lên: “ Con là đang nói đùa sao! Một người phụ nữ câm, dáng dấp xấu xí, làm sao có thể là Nhạc Nhạc?”

“ Con nghi ngờ là bởi có căn cứ, trên người cô ấy có quá nhiều điểm giống với Nhạc Nhạc, hơn nữa cha cũng thấy đấy, chỉ có thể là cô ấy sinh, nên Tiểu Bỏa mới giống con như vậy.” Tạ Thư Dật nói.

“ Nếu như là Nhạc Nhạc, tại sao con bé không trở về? Làm sao có thể ở bên ngoài sinh cho con hai đứa bé?” Tạ ba ba không chịu thừa nhận lời của Tạ Thư Dật.

“Tiểu Bảo cùng Tiểu Bối là một đôi sanh đôi, không phải là sinh hai thời điểm.” Tạ Thư Dật nói.

“ Con nói gì? Chẳng lẽ, ai, chuyện này, xem ra Nhạc Nhạc thật sự sanh đôi, như lời con nói, ta thật sự có chút tin tưởng. Nhưng mà, nếu thực sự là Nhạc Nhạc, tại sao con bé không quay trở về? Nó ở bên ngoài lâu như vậy, ngay cả điện thoại cũng không có gọi về nhà? Con bé không muốn gặp mẹ nó sao? Cha lại có chút không tin tưởng, bởi vì nếu như cô ta thật là Nhạc Nhạc, nhất định sẽ không bỏ được mẹ nó!” Tạ ba ba nói.

“ Con cũng đang khổ não đây!” Tạ Thư Dật nói.

Tạ ba ba nói: “ Nếu muốn biết có phải Nhạc Nhạc hay không, vậy tìm dì con về, để bà ấy nhìn Tiểu Bối một chút xem có phải là con của Nhạc Nhạc không, chắc chắn dì con biết rõ.”

Tạ Thư Dật lắc đầu một cái nói: “ Không cần, con đã có biện pháp tốt hơn.”

“Biện pháp gì?”

“Phương pháp đơn giản nhất trực tiếp nhất, giám định DNA.” Tạ Thư Dật chắc nịch nói.

Tạ ba ba trầm mặc hồi lâu, nói: “ Vậy nếu kết quả thật sự là con là cha hai đứa bé, là có thể chứng minh Nhạc Nhạc là mẹ của Tiểu Bảo?”

“Đúng vậy, ta dám khẳng định!” Tạ Thư Dật gật gật đầu mà nói.

“ Con có chắn chắn đó không phải là con ra ngoài đào hoa dẫn đến có con riêng chứ?” Tạ ba ba vẫn có chút không tin tưởng.

“ Con nói rồi, con không có. Cha tưởng tượng quá hoang đường rồi, chỉ có Nhạc Nhạc có cơ hội mang thai hài tử của con, ban đầu con sợ mọi người sẽ không để cho con và cô ấy ở bên nhau, cho nên muốn để cho Nhạc Nhạc mang thai con của chúng con, như vậy mọi người liền không cách nào ngăn cản chúng con ở chung một chỗ, cho nên dù có sử dụng biện pháp an toàn nhưng cũng có gian lận.” Tạ Thư Dật nói.

“Trời ạ, ta không cách nào tưởng tượng, không cách nào tưởng tượng, ta quả thật không cách nào tiếp nhận.” Tạ ba ba không ngừng đi tới đi lui trong thư phòng.

“ Ngày mai, sáng ngày mai là có thể biết rõ ràng sự thật rồi.” Tạ Thư Dật nói.

“Nếu như thực sự là con bé, tại sao nó không chịu về nhà? Tại sao?” Tạ ba ba thật sự là không nghĩ ra.

“ Con cũng muốn làm rõ chuyện này.” Tạ Thư Dật nói.

“ Được, vậy chúng ta liền chờ xem kết quả ngày mai thôi.” Tạ ba ba có chút nhức đầu mà nói, “ Mà con đi giám định ở bệnh viện nào”?

“Vinh tổng, nơi giám định uy tín nhất.” Tạ Thư Dật nói.

“A, ở nơi nào a, nơi đó không phải là nhanh nhất cũng phải 3 ngày mới có kết quả sao?” Tạ ba ba nói.

“ Con đồng ý tài trợ trang thiết bị cho bệnh viện của họ, cho nên ngày mai là đã có thể biết kết quả rồi.” Tạ Thư Dật nhàn nhạt nói.

Tạ ba ba cười khổ nói: “Con thật đúng là hào phóng.”

“ Đáng giá.” Tạ Thư Dật nói.

“Được rồi, ngày mai nhớ ở nói cho ta biết trước tiên.” Tạ ba ba nói.

“ Con biết.” Tạ Thư Dật gật đầu một cái.

Sau đó hai người lại hàn huyên một chút những chuyện khác, cuối cùng vú La ở bên ngoài gõ cửa mời ra ăn cơm, hai người mới từ trong thư phòng ra ngoài.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK