Ngay lúc này đây, Lục Diệp Bằng đã bế Lam Lam vào một căn phòng với diện tích rất lớn. Nhưng nói đúng hơn nó là rạp chiếu phim tại nhà. Một rạp chiếu phim giường nằm chỉ có một chiếc giường nằm ngay giữa màn hình.
Lục Diệp Bằng vừa hôn vừa đặt Lam Lam lên chiếc giường. Ánh mắt có phần ma mị luôn nhìn đến gương mặt của cô.
"Em có muốn xem phim người lớn với anh không? "
Lam Lam nghe xong, nét mặt sượng ngắt, cô tức đến nổi gương mặt tím tái nhìn anh liền chửi.
"Anh đúng là kẻ bệnh hoạn, biến thái… Trong đầu chỉ suy nghĩ được thân dưới thôi sao? "
Nghe cô chửi, Lục Diệp Bằng càng khoái chí, anh không trả lời câu hỏi của cô mà lảng tránh qua một chuyện khác.
"Em có biết hôm trước anh đến trễ buổi bầu chọn bản thiết kế của em.Em biết vì sao không? "
"Vì sao…? " Lam Lam bực bội.
Lục Diệp Bằng vẫn ôm chặt cô vào lòng, anh hôn nhẹ lên môi, khẽ nói.
“Anh đi gặp một người”
“Ai chứ…!” Lam Lam cau mày. Ai mà khiến anh có thể đến trễ như vậy?
Lục Diệp Bằng nhìn vào mắt cô, mỉm cười.
“Là bạn thân nhất của em”.
Lam Lam chớp chớp mắt nhìn anh.Giọng nói cũng vì câu nói của anh có phần run rẩy hơn.
" Anh gặp cô ấy có chuyện gì? "
Nhìn vào nét mặt sợ hãi của cô, anh cũng đã đoán được cô biết Tiểu Sơ đến gặp anh là vì chuyện gì. Anh bắt đầu có thái độ dò xét.
"Em sao vậy…? Có chuyện giấu anh sao? "
Lam Lam bắt đầu trở nên lúng túng,ấp úng.
"Không… Làm gì em giấu anh chuyện gì?
Trong lòng không ngừng tự hỏi Tiểu Sơ đã nói gì với người đàn ông này rồi. Nhưng tại sao không nói với cô một tiếng?
Lục Diệp Bằng nhếch môi cười khẩy, nhìn vào ánh mắt đảo qua đảo lại của Lam Lam. Anh nhận thấy rằng, cô vợ của anh thật sự muốn đấu với anh cho tới cùng đây rồi.
Bàn tay từ từ di chuyển xuống phía dưới, chui thẳng vào bên trong chiếc váy của cô sờ soạng tìm kiếm điểm nhạy cảm nhất của cô liền chọc ghẹo.
Lam Lam bặm chặt môi nhìn vào anh với ánh mắt mơ hồ.
"Lục Diệp Bằng!!! Anh thật sự chấp nhận An Nhiên sao? "
“Tại sao không? An Nhiên thật sự rất đáng yêu, anh rất thích con bé"Lục Diệp Bằng hôn lấy môi cô thở dài. " Còn vợ anh lại là một cô bé ngốc”.
Lam Lam bất ngờ ngẩng đầu lên nhìn anh. Lục Diệp Bằng yêu thương cúi đầu không nhịn nổi liền hôn lên bờ má của cô. Thời gian gần đây anh phát hiện mình đã phát nghiện cô gái này rồi thì phải, một ngày mà anh hôn cô anh thật sự không thể nào chịu nổi.
Anh nhớ lại buổi sáng hôm ấy, khi anh đã biết hết sự thật,Lam Lam chính là người con gái ấy và An Nhiên chính là con gái ruột của anh.
Hôm đó khi trời vừa mới sáng, anh đã nhanh chóng muốn rất gặp An Nhiên. Nên anh đã lái xe đến trường của con bé từ rất sớm. Anh muốn nhìn thấy con gái anh vào ngay lúc này.
Đúng bảy giờ sáng, Tiểu Sơ là người đưa con bé đến trường. Nhưng có vẻ như chiếc xe anh khá sang trọng, cộng thêm anh đậu xe quá gần trường học, nên đã khiến cho Tiểu Sơ nhìn thấy. Vừa nhìn thấy anh, cô ấy đã vội vàng muốn nói chuyện riêng với anh. Lục Diệp Bằng khá ngạc nhiên với lời mời của Tiểu Sơ. Anh và cô ấy bèn đi lại một quán nước gần đó để nói chuyện.
Sau hơn gần mười lăm phút, hai người vẫn chưa có hành động nào đi vào chuyện chính. Lục Diệp Bằng là đàn ông nên anh buộc lòng mở miệng trước.
“Có muốn nói gì với tôi thì cứ nói …”Anh ngập ngừng “Hình như tôi nghe nói, bữa trước cô đến ra mắt gia đình Hạo Thiên rồi phải không? Dẫu sao, tôi cũng phải gọi cô bằng một tiếng chị dâu mới đúng!”
Tiểu Sơ nhếch mép cười,liền gạt đi câu nói của anh, cô nhìn thẳng vào mắt anh nghiêm nghị nói.
"Anh buông tha cho cậu ấy đi, bao nhiêu đủ rồi! "
Lục Diệp Bằng không ngạc nhiên khi Tiểu Sơ nói câu này ra, có lẽ người biết được hết sự thật về vợ của anh chính là cô gái đang ngồi trước mặt anh đây.
"Cô biết hôn nhân hợp đồng của chúng tôi phải không? "
"Phải! " Tiểu Sơ đáp mà không hề do dự.
Tiểu Sơ có một chút kích động, rất lâu sau cô nhìn vào anh với ánh mắt phẫn nộ.
“Anh không yêu Lam Lam thì đừng dày vò cậu ấy nữa”.
" Sao cô biết tôi không yêu cô ấy! "Lục Diệp Bằng lạnh lùng " Vậy chuyện cô ấy giấu tôi về sự tồn tại của An Nhiên thì sao? "
Lục Diệp Bằng ngay lập tức trấn áp Tiểu Sơ,muốn cho cô ấy khai ra hết tất cả,thì anh chỉ còn cách này.
Lúc này tới lượt Tiểu Sơ được một phen giật mình.
"Anh… Anh biết rồi sao…?Cậu ấy nói cho anh biết sao? "
Lục Diệp Bằng lắc đầu.
“Người con gái đó rất cứng đầu, một chữ còn không muốn nói cho tôi nghe… Nhiều lúc tôi cũng không hiểu trong đầu cô ấy đang suy nghĩ gì nữa?”
Lục Diệp Bằng nhìn Tiểu Sơ buông ra một câu hỏi khiến luôn suy nghĩ từ hôm qua đến giờ.
" Vì sao cô ấy không nói cho tôi biết, vì sao lại giấu kín nhiều chuyện đến nỗi làm cho tôi hiểu lầm này đến hiểu lầm khác…?"
"Vì Dương Tiểu Vy…! " Tiểu Sơ không suy nghĩ liền trả lời nhanh chóng.
“Anh cưới Lam Lam vì muốn trả thù cậu ấy, vì đã tổn thương người anh yêu. Anh luôn cho rằng Lam Lam là người xấu, luôn ức hiếp người yêu của anh… Tôi nói cho anh hay, anh đã sai lầm rồi. Dương Tiểu Vy mới là một người rất đáng sợ”.
Tiểu Sơ tức giận đến nổi khi nói ra câu này gần như nghẹn ngào.
Lục Diệp Bằng sững sốt trước câu nói vừa rồi, anh không nghĩ Lam Lam có những suy nghĩ về anh như vậy.Cô đã từng luôn nhấn mạnh về bản hợp đồng hôn nhân với anh vì anh lúc đó tưởng cô vẫn còn tình cảm với người đàn ông đã cùng cô sinh ra An Nhiên. Nhưng bây giờ anh biết hết tất cả, anh biết từ trước đến giờ chỉ có mình anh là người đầu tiên chiếm lấy cô.
“Mọi chuyện cô ấy đã hiểu lầm rồi…! Tôi chưa hề yêu Dương Tiểu Vy bao giờ….!”
Tiểu Sơ thở mệt nhọc, nét mặt càng chợt u tối.
“Vậy anh có yêu Lam Lam không? Hay anh chỉ đang lợi dụng cô ấy để đánh lại đối thủ của anh”.
" Sao …! "Lục Diệp Bằng bàng hoàng.
Hít một hơi thật sâu, Tiểu Sơ nói ra những gì mình biết.
" Kế hoạch của anh đã được Lam Lam nghe thấy hết khi anh đang nói chuyện với bạn của anh trong văn phòng. Anh nói chỉ muốn lợi dụng cậu ấy để đạt mục đích của mình, thậm chí cậu ấy còn nghe chính miệng anh nói không yêu cậu ấy… Anh có biết Lam Lam đã đau lòng đến chừng nào không? "
Lục Diệp Bằng hoàn toàn chết sững, anh không nghĩ cô đã biết hết, nhưng lại luôn tỏ vẻ không biết gì, luôn cư xử bình thường với anh.
"Tôi còn biết Tiểu Vy đã mang thai con của anh… Lục Diệp Bằng, nếu anh còn tình nghĩa hãy buông tha cho cậu ấy, Lam Lam đã khổ quá nhiều rồi! "
"Lam Lam nói cho cô biết Dương Tiểu Vy có thai sao? "
Tiểu Sơ mệt mỏi lắc đầu.
"Chính người phụ nữ của anh đã gửi hình ảnh hai người ân ái,không những vậy còn ghi âm lại, thậm chí là que thử thai cô ta cũng gửi, mà còn ngay ngày sinh nhật của cô ấy… Lục Diệp Bằng, anh thật sự muốn Lam Lam chết đi, anh mới vừa lòng phải không? "
Đến nước này, Lục Diệp Bằng đã không còn chịu nổi. Người phụ nữ đó, có phải muốn anh giết chết cô ta thì cô ta mới chịu buông tha cho Lam Lam không?
Chết…
Anh đã từng nói, anh rất sợ phải xa cô, huống chi là cô rời khỏi thế gian này.
Giờ khắc này, anh chỉ muốn chạy thật nhanh về nói với Lam Lam những gì cô thấy không phải như cô nghĩ đâu. Anh chưa bao giờ có ý tổn thương cô nhiều đến như vậy, cho dù cô không phải là cô gái năm xưa, anh cũng không muốn làm cho cô đau lòng.
Nhớ lại khoảnh khắc ép hôn, hâm dọa cô đủ thứ để thỏa mãn cho anh. Nhớ lại tình cảnh đó, Lục Diệp Bằng chỉ muốn quay trở lại lúc đó giết chết bản thân mình.
Tại sao anh lại có thể nhẫn tâm tổn thương cô nhiều đến như vậy?
Anh đúng một thằng khốn nạn.
Tiểu Sơ vẫn nhìn anh. Nhìn một người đàn ông mà người bạn thân duy nhất của cô đã đâm đầu vào yêu điên cuồng. Có lẽ Lam Lam cũng biết,người đàn ông này rất khó có thể đáp lại tình cảm với mình. Nhưng cô ấy cũng quyết lựa chọn yêu anh. Vậy nên,cô cũng phải tôn trọng ý kiến của cô ấy.
"Lam Lam, có biết anh đã biết hết sự thật chưa? "
Lục Diệp Bằng gần như mệt mỏi, anh chỉ biết lắc đầu.
Hít một hơi thật sâu, Tiểu Sơ lại nhịn không được hỏi một câu cuối cùng trước khi rời khỏi.
“Vậy anh có yêu Lam Lam không?”
Lục Diệp Bằng lập tức ngẩng đầu lên,không chừng chờ liền trả lời ngay.
“Tôi chưa bao giờ đặt tình cảm với ai mà nhiều như cô ấy… Tôi không ngốc tới nổi lấy hôn nhân của mình ra,để đánh đổi chỉ vì tư lợi cá nhân của tôi.”
"Có nghĩa là…? "
Lục Diệp Bằng gật đầu.
“Phải…! Tôi yêu Lam Lam, thậm chí yêu còn hơn cả mạng sống của mình… Cho dù cô ấy không phải là cô gái 5 năm trước, tôi cũng không bao giờ thay đổi,ý định lấy cô ấy làm vợ”.
Bây giờ trong trái tim anh không thể chứa nổi ai ngoài cô. Thậm chí tương lai, anh nghĩ khó có một người con gái nào khác có thể thay thế vị trí của cô trong lòng anh và cả hiện thực không ai có thể xứng đáng để làm vợ của anh.Nếu không phải là cô, anh tình nguyện sau này không yêu bất cứ một ai nào nữa.
Khóe môi Tiểu Sơ cong lên. Nhìn vào gương mặt của Lục Diệp Bằng, cô nhận thấy được sự chân thành từ người đàn ông này. Cô cũng nghe qua Hạo Thiên và Lục Diệp Bằng là bạn bè từ hồi nhỏ, cô đã tin tưởng Hạo Thiên thì cô cũng nghĩ mình cũng nên tin Lục Diệp Bằng một lần.
"Vậy tôi hi vọng anh sẽ trân trọng cậu ấy… Lam Lam là một người rất tốt, nếu một khi anh để đánh mất cậu ấy, tôi nghĩ anh sẽ hối hận rất nhiều. Ngoài miệng Lam Lam luôn tỏ vẻ ra mình không sao, nhưng nội tâm cậu ấy rất đau đớn… Anh đừng tổn thương Lam Lam nữa! "
"Có chuyện gì xảy ra với cô ấy sao?
Trong câu nói của Tiểu Sơ, anh hoài nghi rất có thể Lam Lam đã từng xảy ra chuyện gì rất lớn lắm. Ngay cả Thi Thi cũng từng nói với anh giống kiểu cách như vậy. Không lẽ quá khứ của vợ anh đã xảy biến cố gì hay sao?
Tiểu Sơ bất chợt nở nụ cười nhẹ, cô chỉ lắc đầu rồi đứng lên.
“Từ từ anh sẽ hiểu thôi…! Chuyện ngày hôm nay chúng ta gặp nhau, tôi sẽ không nói cho cậu ấy biết, chuyện anh đã biết tôi cũng sẽ giữ kín giúp anh… Nên Lục Tổng, những lời anh nói ra, thì tôi mong anh hãy thực hiện giữ đúng lời hứa của mình”.
Nói xong, Tiểu Sơ liền rời đi.
Còn Lục Diệp Bằng vẫn còn trong những đống suy nghĩ hỗn loạn trong đầu anh mà chưa thể thoát ra được.