Nhưng bây giờ, lòng bà tràn đầy hận thù với Đường Linh Lung, bà cũng đầy hận thù với con ruột của Đường Linh Lung là Ôn An An.
Ôn An An xuất hiện trước mặt bà vào thời điểm này là điều không thích hợp nhất.
Bà chỉ hận mình lúc đó kém cỏi, thậm chí không thể bảo vệ được con gái ruột của mình, đã để Ôn An An thay thế đứa con gái cưng hơn hai mươi năm và sống những ngày tháng tốt đẹp.
Bà không muốn nhìn thấy Ôn An An nữa.
Nhìn thấy Ôn An An, bà lại nghĩ ngay đến chuyện cô ta đã thay thế con gái mình mà có một cuộc sống tốt đẹp hơn hai mươi năm, còn con gái ruột của bà đã phải chịu cảnh khổ sở cũng ngần ấy năm.
Chỉ cần nghĩ đến điều này, trong lòng bà lại đau như cắt, khó chịu vô cùng.
Đối với Ôn An An, bà chỉ còn sự hận thù, thậm chí ngay cả tình cảm thương hại thân thiết bà cũng không thể giả vờ được.
“Sau này đừng gọi chúng tôi là bố mẹ nữa.” Đường Thuỷ Tinh lạnh lùng vô cảm nói: “Con gái của chúng tôi à Khê Khê, còn cô là con gái của Thái Học Minh và Đường Linh Lung, không liên quan gì đến nhà họ Ôn chúng tôi.”
“Mẹ...” Ôn An An nhìn Đường Thuỷ Tinh cầu xin sự thương xót nhưng lại không dám nhiều lời.
Cô ta sợ nói quá nhiều sẽ bị Tề Hân Nhiên phát hiện ra rằng bây giờ cô ta chẳng là gì trong lòng Ôn Minh Viễn và Đường Thuỷ Tinh cả.
Nhưng Tề Hân Nhiên đã phát hiện ra.
vietwriter.vn
Sau khi Ôn An An trở về nhà họ Thái, cô ta vẫn nói là Ôn Minh Viễn và Đường Thuỷ Tinh vẫn rất yêu cô ta, nhưng con gái ruột của hai người lại không có lòng bao dung, không thể dung thứ cho cô ta. Đường Thuỷ Tinh chiều theo ý của đứa con gái ruột nên mới đưa cô ta đến nhà họ Thái.
Bà ta nửa tin nửa ngờ với cách giải thích của Ôn An An.
Nếu là bà ta, đối với việc Đường Linh Lung có ác ý đổi con của họ thì bà ta không chỉ hận Đường Linh Lung mà còn hận luôn cả đứa trẻ thay thế con gái của mình.
Nhưng lỡ Đường Thuỷ Tinh khác với bà ta thì sao?
Từ xưa đến nay không phải không có người như thế, đứa con bị bế nhầm ở bệnh viện, mẹ nuôi thương đứa con do chính mình nuôi nấng chứ không thương đứa con ruột do chính mình sinh ra.
Nếu Đường Linh Lung là loại phụ nữ như vậy thì sao?
Hơn nữa, thật sự là nuôi chó lâu ngày còn có tình cảm, chưa kể Ôn An An còn là một cô gái trẻ trung xinh đẹp nữa.
Ôn Minh Viễn và Đường Thuỷ Tinh đã nuôi dưỡng Ôn An An hơn hai mươi năm, có lẽ họ thực sự có tình cảm với Ôn An An. Nếu bà ta không đối xử tốt với cô ta thì lỡ một ngày nào đó Ôn Minh Viễn và Đường Thuỷ Tinh tìm bà ta tính sổ thì bà ta sẽ không chịu nổi.
Vì sợ Ôn Minh Viễn và Đường Thuỷ Tinh Tinh, cho dù căm ghét Ôn An An đến mấy, bà ta vẫn phải để Ôn An An ở nhà bọn họ.
Bà ta và Thái Học Minh sinh được một trai một gái, tuy Thái Học Minh là một người biết phấn đấu nhưng lại là một người nhu nhược yếu đuối, việc gì cũng nghe theo lời bà ta.
Trước đây, cuộc sống của bà ta cực kỳ suôn sẻ, không có điều gì bất mãn cả.
Nhưng bây giờ, đột nhiên trong nhà lại có một người chẳng có liên quan gì đến bà ta.
Hơn nữa, sự xuất hiện của Ôn An An như luôn nhắc nhở bà ta từng giây từng phút rằng bà ta không phải người vợ đầu tiên của Thái Học Minh, ông ta đã từng có một đời vợ, bà ta chỉ là vợ kế của ông ta mà thôi!
Trước đây, tất cả của nhà họ Thái đều là của ba mẹ con họ, Thái Học Minh dựa vào sự giúp đỡ của bố và anh trai của bà ta để giữ cho công ty không bị phá sản, mới có thể kiếm tiền nuôi gia đình sống tạm qua ngày.
Nhưng bây giờ, Thái Học Minh lại dựa vào sự giúp đỡ của bố và anh trai bà ta để kiếm tiền chu cấp cho Ôn An An tiêu xài.
Vốn dĩ ban đầu nhà họ Thái có bốn người, nhưng bây giờ lại thêm một kẻ xông đến, khiến cho bà ta cực kỳ xốn mắt.
Bà ta ước gì Ôn An An biến mất ngay lập tức, nhưng vì kiêng dè Ôn Minh Viễn và Đường Thuỷ Tinh nên chẳng dám làm gì cô ta.
Hơn nữa, bố và anh trai của bà ta đã nói với bà ta rằng hãy đối xử tốt với Ôn An An, sau đó dùng Ôn An An làm bàn đạp để xây dựng mối quan hệ với Ôn Minh Viễn và Đường Thuỷ Tinh.
Bố và anh trai bà ta nói rằng nếu bà ta có thể giúp nhà họ Tề lên được con tàu của nhà họ Ôn, thì công việc làm ăn của nhà họ Tề sẽ nâng cao một bước.
Nếu việc này thành công thì bà ta sẽ là người có công lớn nhất, sau này sẽ cho bà ta thật nhiều lợi ích hơn nữa.
Chiếc bánh lớn do bố và anh trai vẽ ra khiến trái tim bà ta đập liên hồi.
Vì vậy, bà ta bắt đầu suy nghĩ tích cực hơn.
Ôn Minh Viễn và Đường Thuỷ Tinh Tinh đã nuôi dưỡng Ôn An An hơn hai mươi năm, cho dù cô ta không phải con gái ruột của họ thì chắc chắn Ôn Minh Viễn và Đường Thuỷ Tinh cũng phải có tình cảm với cô ta.
Chỉ cần Ôn Minh Viễn và Đường Thuỷ Tinh vẫn còn tình cảm với Ôn An An thì chuyện này sẽ dễ dàng xử lý thôi, nhất định bà ta có thể lợi dụng Ôn An An để giúp đỡ gia đình bà ta và Ôn Minh Viễn xây dựng mối quan hệ.
Vì vậy, bà ta không tiếc tiền để cho người đi hỏi thăm động tĩnh của Ôn Minh Viễn và Đường Thuỷ Tinh.
Sau khi biết tin hôm nay Ôn Minh Viễn và Đường Thuỷ Tinh đến nhà tù để gặp Đường Linh Lung, bà ta vội vàng dẫn theo Ôn An An chạy đến, giả bộ như vô tình gặp họ.
Bà ta luôn cho rằng, dù sao Ôn An An đã được Ôn Minh Viễn và Đường Thuỷ Tinh nuôi nấng hơn hai mươi năm, cho dù họ để cô ta về lại nhà họ Thái thì chắc chắn vẫn sẽ còn tình cảm.
Ôn An An cũng luôn miệng nói Ôn Minh Viễn và Đường Thuỷ Tinh yêu cô ta như thế nào và các anh trai thương cô ta ra sao.
Vì vậy, bà ta rất kỳ vọng vào cuộc gặp gỡ này với Ôn Minh Viễn và Đường Thuỷ Tinh.
Nhưng nào ngờ những gì đã xảy ra trong thực tế không giống như những gì bà ta đã tưởng tượng.
Ôn Minh Viễn đứng ở bên cạnh Đường Thuỷ Tinh, lạnh nhạt nhìn Ôn An An, trên mặt không có bất kỳ cảm xúc gì.
Vẻ mặt của Đường Thuỷ Tinh cũng rất bình tĩnh, nhưng nếu nhìn kỹ sẽ thấy ánh mắt của bà nhìn Ôn An An là lạnh lùng và ghê tởm.
Trong lòng của Tề Hân Nhiên lập tức lạnh đi một nửa.
Nhưng bà ta vẫn chưa từ bỏ ý định.
Ở Dạ Đô, tầng lớp này với tầng lớp khác đều cách nhau một trời một vực.
Nhà họ Thái thì khỏi bàn, chẳng là cái thá gì cả.
Nhà mẹ đẻ của bà ta, họ Tề ở Dạ Đô miễn cưỡng có thể coi là hạng ba.
Nhiều năm như vậy, cho dù bố và anh trai bà ta có cố gắng như thế nào thì nhà họ Tề vẫn luôn là dòng họ hạng ba ở Dạ Đô, không có cách nào tiến xa hơn được nữa.
Bố và anh trai bà ta cũng cố gắng tìm một dòng họ lớn có thể giúp đỡ nhà họ Tề, cố gắng bám vào họ, sau đó để họ Tề tiến xa hơn và trở thành dòng họ hạng hai.
Mặc dù giữa hai và ba chỉ chênh lệch có một chữ số, nhưng sự khác biệt là rất lớn.
Ở Dạ Đô, có những cuộc gặp gỡ và buổi tiệc rượu chỉ những dòng họ hạng nhất mới được mời, có nhiều nơi sang trọng cũng chỉ có những dòng họ hạng nhất mới có tư cách được vào.
Cũng có một số nơi sẽ có dòng họ hạng hai miễn cưỡng được đứng với một vị trí vô cùng thấp kém.
Nhưng những dòng họ hạng ba chỉ có tư cách gia nhập vào tầng lớp thấp.
Con người luôn hướng đến chỗ cao, ai lại không muốn tiến xa hơn để khiến người khác phải ngước nhìn chứ?
Bây giờ nhà họ Ôn là dòng họ hạng nhất duy nhất có giao du với nhà họ Tề, bà ta phải nắm bắt cơ hội này để nhà họ Tề đáp lên con tàu của nhà họ Ôn.
Thái độ của Ôn Minh Viễn và Đường Thuỷ Tinh đối với Ôn An An không tốt như Tề Hân Nhiên nghĩ nên bà ta không khỏi thất vọng, nhưng cũng không muốn từ bỏ cơ hội hiếm có này.
Bà ta tiến lên vài bước, nhìn Đường Thuỷ Tinh nhiệt tình nói: “Bà Ôn, An An rất nhớ bà. Mỗi lần ở nhà ăn món gì ngon, đều nói với tôi rằng bố rất thích món này, mẹ rất thích ăn cái kia, cứ luôn miệng nhắc đến hai người mãi. Hôm nay hiếm khi gặp nhau ở đây, chúng ta cùng nhau ăn cơm nhé? Để An An thể hiện lòng hiếu thảo của mình, cũng lâu rồi An An không ăn cơm cùng với hai người, nhớ hai người lắm luôn đấy.”