Mục lục
Siêu Cấp Đại Gia
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 166

Nói rồi Lý Mộc Ca ngẩng cao đầu, chuẩn bị rời đi.

Nhưng Lý Mộc Ca không biết rằng Thẩm Lãng thật sự không hề ba hoa, tiền tài với Thẩm Lãng mà nói, chỉ là một danh từ mà thôi.

“Đánh rắm xong thì liền đi à?” Thẩm Lãng cười lạnh.

Thẩm Lãng từ trước tới giờ không hề sợ hãi, vì không muốn lộ thân phận khiến người khác hoài nghi, nên không bộc lộ tài năng của mình.

Nhưng ngô ra ngô, khoai ra khoai, việc nào ra việc đấy!

Lý Mộc Ca mở miệng hèn hạ như vậy, Thẩm Lãng cũng không tính đợi đến lúc tiệc tốt nghiệp bắt đầu.

Trước khi món ăn của tiệc tốt nghiệp được dọn lên, Thẩm Lãng sẽ cho Lý Mộc Ca nếm thử món khai vị một chút.

Lý Mộc Ca cũng thật cao ngạo, đến cảđầu cũng không quay lại, đưa lưng về phía Thẩm Lãng hừ lạnh một tiếng: “Từ ngữ thô tục! Càng thể hiện là người không có năng lực, tố chất càng thấp, phép khích tướng của cậu với tôi mà nói thì vô dụng tôi, Lý Mộc Ca tôi từ trước đến nay đều rất khoan dung với người ngoài, sẽ không so đo với cậu!”

Lời này mà Lý Mộc Ca cũng có mặt mũi để nói à, rõ ràng lúc nãy là cậu ta dùng từ ngữ thô bỉ trào phúng Thẩm Lãng trước, giờ lại giả dạng bản thân là người văn minh, có học thức cao.

Lý Mộc Ca nói xong, liền cất bước rời đi.

“Này, tôi nói cậu đấy, đánh rắm xong thì cứ vậy màđi à?”

Đối với những kẻđạo đức giả, Thẩm Lãng không cần phải bình tĩnh hòa nhã nói chuyện làm gì.

Mà Lý Mộc Ca lúc này, gương mặt co quắp, ánh mắt sắc bén tàn nhẫn, chỉ làđưa lưng lại, nên mới không bị phát hiện.

Lý Mộc Ca cảm thấy không nên ở lại lâu hơn nữa, nếu không cậu lo lắng bản thân sẽ kiềm không được, cùng Thẩm Lãng gây một trận ầm ĩ, lúc đó hình tượng “công tử khiêm tốn, ôn nhuận như ngọc” của cậu sẽ bị tổn hại.

Thêm nữa, cậu cảm thấy cùng một tên rác rưởi nho nhoi như Thẩm Lãng cãi vã, sẽ hạ thấp giá trị của mình.

Mà lúc này, Lâm Nhuyễn Nhuyễn nhẹ nhàng lắc đầu với Thẩm Lãng, ý bảo hắn không cần hành động thiếu suy nghĩ.

Lý Mộc Ca là con trai hiệu trưởng trường đại học, Lâm Nhuyễn Nhuyễn không muốn Thẩm Lãng trước khi tốt nghiệp đã kết thù với Lý Mộc Ca.

Thẩm Lãng gật đầu, hắn không sợ Lý Mộc Ca, chỉ cảm thấy đánh một tên như vậy hoàn toàn không có cảm giác đã tay.

Trước dạy dỗĐỗ Thiên Lượng với Dương Tiểu Văn, đều dùng nắm đấm mà nói, dễ nhưăn cháo vậy.

Thẩm Lãng dựđịnh thay đổi cách chơi một chút, tăng thêm độ khó, nếu không thì cuộc sống sẽ rất buồn chán.

Mai là ngày bảo vệ luận án tốt nghiệp, sao có thể không tặng cho Lý Mộc Ca chút kinh ngạc được cơ chứ.

Thẩm Lãng nhẹ nhàng dùng ngón cái vân vê ngón giữa tay phải.

Nháy mắt vung tay, phóng ra một cây kim bạc vô cùng nhỏ, lợi dụng hướng mà mắt thường không nhìn thấy được, vụt đến trước mắt Lý Mộc Ca, bay vào trong miệng cậu ta, dính trên đầu lưỡi.

Đây chính là thanh mang châm, thân kim được tẩm thuốc tê, sẽ khiến chức năng của lưỡi tê liệt, nửa giờ sau sẽ phát huy công dụng.

Ra tay chuẩn xác, sẽ không gây tê toàn thân, chỉ gây tê mỗi đầu lười, trong vòng ba ngày sẽ không thể phát ra âm thanh gì.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK