Mục lục
Siêu Cấp Đại Gia
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 212

Có điều, trong mắt người ngoài, biểu diễn thư pháp lòe loẹt của Lý Mộc Ca lại chính thao tác thần kỳ.

Dòng chữ vừa viết xong, nhóm fan nữ lại nhanh chóng gào lên.

“Biển rộng dựa cá nhảy, trời cao nhờ chim bay. Câu này thật tuyệt vời!”

“Trình độ này có thể theo kịp Vương Hi Chi rồi!”

“Cái rắm, rõ ràng là vượt xa Vương Hi Chi mười con phố!”

“Thiên hạ thứ nhất hành thư, nhất định truyền lưu muôn đời!”

Thẩm Lãng nghe thấy câu nói biến thái của Lý Mộc Ca, cảm thấy thực sự không còn gì để nói.

Ngay cả hắn cũng không dám nói Vương Hi Chi, mà Lý Mộc Ca lại tính cái gì vậy!

Với mức độ hiện nay của Lý Mộc Ca, ngay cả hiệp hội thư pháp Tỉnh Thành cũng khó có thể vào được!

Thẩm Lãng thờ ơ đứng cạnh, cũng không có chỉ ra là nó không ổn.

Bởi vì trong mắt hắn, dòng chữ không tì vết của Lý Mộc Ca kỳ thật có rất nhiều, chỉ có thể xem như là tác phẩm nhập môn, căn bản chưa nói được tới tính nghệ thuật, cũng sẽ không chỉ ra được ý nghĩa.

Mà lúc này, Lý Mộc Ca nhận được những lời ca ngợi nên sớm đã lâng lâng.

Hắn chỉ vào Thẩm Lãng cách đó không xa mà cười đắc ý: “Ngươi ổn không?”

Bị Lý Mộc Ca đích khiêu khích, Thẩm Lãng bình tĩnh đứng tại chỗ, giống như kẻ ngốc nhìn Lý Mộc Ca.

Ngươi nói khiêu khích ai không tốt, không nên khiêu khích Thẩm Lãng, muốn nói Thẩm Lãng và sự uyên thâm của thư pháp, quả thật rất sâu xa!

“Là con trai thì sao có thể nói mình không ổn chứ!” Thẩm Lãng nhìn Lý Mộc Ca, trên mặt lộ ra nụ cười tự tin.

“Thật sự ổn chứ? Sẽ không khoe tài chứ? Thư pháp này không giống những thứ khác, nếu thật sự không có bản lãnh thì không thể lên sân khấu được, tôi nghiên cứu mười năm rồi mới có được thành tựu như hôm nay, ngươi đừng vì nhất thời nhanh miệng, mà cuối cùng lại bị mọi người nhạo báng!” Trong mắt Lý Mộc Ca lộ vẻ khinh bỉ.

Có lẽ vừa rồi các fan nữ thổi phồng quá lợi hại nên đã khiến hắn hoàn toàn bay bổng.

Trong mắt hắn, Thẩm Lãng là một kẻ nghèo ở trường đại học, làm sao có thể tiếp xúc với thư pháp, một nền nghệ thuật tao nhã như vậy.

Huống hồ, nếu Thẩm Lãng thật sự có bản lĩnh, không thể nào trong bốn năm qua lại không biểu hiển gì.

Nhưng mà, trong lòng Thẩm Lãng lại nghĩ, “Lý Mộc Ca này thật sự quá ngu ngốc, mười năm nghiên cứu mà trình độ lại rác rưởi như vậy, thế mà còn tự xưng là thiên tài thư pháp, da mặt sao có thể dày như vậy!”

Bỏ đi, bỏ đi, tạm thời bộc lộ tài năng thôi.

Thẩm Lãng có thể thể hiện xuất sắc thư pháp ở trước mặt mọi người, nhưng hắn chỉ muốn lấy ra ba phần thực lực.

Chỉ vì, hắn lo lắng sau khi dùng toàn lực sẽ tạo nên hội “Văn Chương cao quý khó ai bì kịp”, càng không thể cứu vãn nổi.

“Chuyện nào có đáng gì đâu!” Thẩm Lãng lạnh nhạt nói.

Lúc này, các fan nữ của Lý Mộc Ca lại phát ra từng tiếng hư thanh.

“So với Lý Mộc Ca so, thật sự là không biết lượng sức!”

“Không cần nhìn, chắc chắn Lý Mộc Ca viết rất đẹp!”

“Mộc Ca ta viết đích mới được gọi là thư pháp, chứ Thẩm Lãng nhà ngươi viết xong có lẽ cũng không khác gà bới là mấy!”

“Một cái gửi ra ngoài bán, có thể có tài hoa gì, chắc chắn không nhận được nền giáo dục tốt!”

Từng trận hư thanh truyền đến, Thẩm Lãng lại ung dung cầm bút viết.

“Bốn năm không cầm bút, có lẽ tay cũng sẽ không cứng nhắc.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK