Mục lục
Siêu Cấp Đại Gia
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 205

“Chẳng nhẽ bây giờ trai cong lại được ưa chuộng ư? Có 1 khả năng đó là mình xuất sắc quá, Lâm Nhuyễn Nhuyễn cảm thấy tự ti, cho nên cô ấy mới chọn Thẩm Lãng,kẻ yếu thế hơn mình!”

Lí Mộc Ca nghĩ .

Hắn dường như chua xót, cười khẩy với Thẩm Lãng:”bạn học Thẩm, ăn nhiều vào,đây là lần đầu cậu được ăn món này nhỉ.Cậu thấy sao? Ngon chứ.”

Thẩm Lãng nghe được những lời của Lí Mộc Ca,những lời của Lí Mộc ca đã bộc lộ rõ hắn cố tính châm biến anh nhà quê, lạc hậu

Nhưng Thẩm Lãng là ai? Cậu ấy là Thẩm Lãng sao!

Anh ấy hứng thú nhìn thấy bộ dạng cay đắng của Lí Mộc Ca

“Nhuyễn Nhuyễn, phiền cô lấy cho tôi một đĩa nữa.”

Thẩm Lãng nói xong, anh đưa miệng lại gần Lâm Nhuyễn Nhuyễn , nhẹ nhàng nói.

Hành động này diễn ra, mọi người ở đây đều hiểu ý của anh ấy là gì

Không còn nghi ngờ gì nữa, chính Thẩm Lãng yêu cầu Lâm Nhuyễn đút cho anh ta ăn một đĩa bào ngư!

Gương mặt thanh tú và hai bên má Lâm Nhuyễn Nhuyễn lộ ra vẻ ngượng ngùng

Tuy nhiên, cô không từ chối mà rụt rè lấy một miếng bào ngư cho Thẩm Lãng và từ từ đưa nó vào miệng cho anh.

Chứng kiến cảnh tượng này, Lí Mộc Ca tức đến máu dồn lên não,hai mắt đỏ ngầu.

Hắn có loại cả giác bị cấm sừng.

Cái loại cảm giác nhục nhã này xông thẳng tới đại não.

Hắn trăm triệu lần cũng không thể đoán được, Lâm Nhuyễn lại thật sự cho Trầm Lãng ăn bào ngư.

“Trầm Lãng, người mà hắn không thể tha thứ được”.

Trên trán của Lí Mộc Ca nổi đầy gân xanh, hai mắt sung huyết, trong lòng hung hăng chửi bới.

Nhưng mà, Lí Mộc Ca vẫn cố nhịn xuống, cố kìm chế phẫn nộ trong lòng.

Sau đó, hắn ở trước mặt mọi người tỏ vẻ tươi cười nói, “đến đây, chúng ta cùng cạn ly, trong bữa tiệc tốt nghiệp này hãy để chúng ta thoải mái ăn chơi , chúc các vị tiền bối tương lai tươi sáng, phú quý vinh hoa”.

Trong bao sương ai nấy đều cạn ly, buông ly rượu xuống, Lí Mộc Ca xoay mặt nhìn Trầm Lãng, ánh mắt đẫm lên sát khí.

“Trầm Lãng, đi kính rượu Đỗ thiếu đi”.

Lí Mộc Ca đã lên sẳn kế hoạch, hắn phải khiến cho Trầm Lãng mất hết tôn nghiêm.

“Muốn ta đi kính rượu thì cũng phải cho ta một cái ý do chứ”. Trầm Lãng liếc Lí Mộc Ca một cái.

“Còn phải dùng tới lý do nữa à? Cậu nghĩ rằng tôi gọi cậu tới đây chỉ ăn bữa tiệc lớn này thôi sao? Những nam sinh đang ngồi ở đây, ngoại trừ cậu ra thì bọn họ ai cũng có thế lực, trong nhà kém nhất cũng phải mở mấy cửa hàng, mà cậu thì tính là cái gì, gọi cậu tới đây là để cậu đi kính rượu mấy đàn em, bằng không chỉ dựa vào người như cậu mà cũng xứng đáng bước vào bao sương xa hoa này à”.

Lời của Lí Mộc Ca vô cùng sắc bén, vô cùng chế giễu châm biến, hắn muốn khiến Trầm Lãng ngay tại chỗ này trở thành một con chó cho bọn hắn sai xử, thích thì gọi đến không thích thì đá đi.

“Cho dù ta muốn kính rượu với họ thì cậu nghĩ xem bọn họ có dám uống không” Trầm Lãng cười lạnh.

“Bọn họ có cái gì mà không dám chứ, chẳng lẽ lại sợ người như cậu? Đi nhanh lên, mau mời Đỗ thiếu gia uống rượu”. Lí Mộc ca hét lớn.

Lâm Nhuyễn nhìn Trầm Lãng, nhẹ nhàng lắc đầu ý bảo cậu không cần phải đi kính rượu, cùng lắm thì không dự bữa tiệc này nữa trực tiếp chạy lấy người luôn.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK