Mục lục
Siêu Cấp Đại Gia
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 215

Mặc dù chữ Khải là nền tảng để viết thư pháp, nhưng để viết được một cách hoàn mỹ quả thực là chuyện không hề dễ dàng.

Đem chuyện đơn giản làm đến trình độ cao nhất, mới có thể bộc lộ được đẳng cấp.

Tất nhiên trong những người ở đây, vẫn có người biết thưởng thức.

Một vị lãnh đạo già của đại học Bình An lên tiếng: “Nhan cân liễu cốt, sở dĩ được đời sau ca tụng, không phải không có nguyên nhân, chữ này quả thực là chữ của Nhan Châu Khanh, cân lực đầy đủ, khí khái ung dung, bạn học Thẩm, đã gần như có được phong phạm của Nhan công, không hề nói quá , tôi đây lần đầu được tận mắt nhìn thấy thể chữ Nhan khí khái như vậy!”

*Nhan cân liễu cốt: (Nhan thể có gân, Liễu thể có xương) là một lời tán tụng lâu đời về khí lực và gân cốt của hai thư thể này.

Có thể được lãnh đạo trường công nhận, Thẩm Lãng có chút vui mừng.

Này ít nhất có thể khẳng định, không phải tất cả những người ở đây đều không có kiến thức và thích tự cho mình là đúng.

Mà Lý Mộc Ca đương nhiên cũng hiểu được, thể chữ Nhan mà Thẩm Lãng viết quả thật không tồi.

Thế nhưng Lý Mộc Ca sẽ không thừa nhận Thẩm Lãng viết chữ đẹp, bởi vì cậu mới là người tài hoa của đại học Bình An, là thiên tài thư pháp.

Ánh mắt Lý Mộc Ca thoáng qua một tia lạnh lẽo, nhưng không một ai chú ý tới.

Cậu cười lạnh trong lòng: “Thể chữ Nhan viết tốt thì sao, hắn đã muốn vươn đũa vào bát của cậu, cậu sao có thể cho phép người ngoài cùng ngồi trên bàn cơm cơ chứ, ở thành phố Bình An này cậu mới là người tài hoa nhất!”

Ngay lập tức, Lý Mộc Ca điều chỉnh lại cảm xúc, nét mặt nghiêm túc nói với mọi người: “Không sao cả, Lý Mộc Ca tôi không để ý mấy chuyện vụn vặt này, chỉ cần các vị thích thư pháp của tôi, có thể khiến các vị có cảm giác thoải mái, như vậy là đã đạt được mục đích rồi, hư danh này để người khác tranh giành đi, tôi chỉ cần làm tốt bổn phận của mình là được!”

Dối trá!

Quên chuyện khiêu khích Thẩm Lãng nhanh như vậy à?

Nhưng một chiêu này, dùng với bọn não tàn lần nào cũng thành công.

Lý Mộc Ca vừa dứt lời, liền có người vô tay tán thưởng.

Đột nhiên có một phục vụ của khách sạn chạy đến, ôm một kiện hàng đi vào, đứng trước mặt mọi người.

“Xin hỏi ở đây ai là ngài Thẩm ạ?” Nhân viên phục vụ hỏi.

“Là tôi.” Thẩm Lãng đáp.

“Chào ngài Thẩm, đây là hàng của ngài, vừa được chuyển phát tới, xin ngài ký nhận.”

Lúc này Thẩm Lãng mới nhớ đến, sáng nay Mộc Hồng Diệp có nói, mẹ có gửi một kiện hàng tới, suýt chút nữa thì quên mất.

Ký nhận xong, Thẩm Lãng liền mở ra xem.

Đây là lễ vật mẹ hắn tặng cho giảng viên cùng bạn học, tuy rằng quan hệ giữa Thẩm Lãng và bọn họ không tốt, nhưng vẫn phải mở ra.

Không biết bên trong là thứ gì đây.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK
Chương trước
Chương trước
Chương sau
Chương sau
Về đầu trang
Về đầu trang