Chương 168
…
Nửa tiếng sau, Thẩm Lãng đến nhà họĐỗ, nhìn thấy Đỗ Kim Thủy.
Con trai Đỗ Hoàn Nhân của Đỗ Kim Thủy, ở bệnh viện chăm sóc Đỗ Thiên Minh, không cóở nhà.
Không lãng phí thời gian, Thẩm Lãng vừa đến nhà họĐỗ, đã lập tức vào thư phòng của Đỗ Kim Thủy nói chuyện.
Cuộc nói chuyện diễn ra vô cùng suôn sẻ, việc còn lại chính là chờ biểu hiện của người nhà họĐỗ như thế nào.
Nhất là hai con rùa Đỗ Thiên Lượng vàĐỗ Thiên Minh, Thẩm Lãng sẽ khiến bọn họ tâm phục khẩu phục!
Sau khi bàn việc xong, Đỗ Kim Thủy đem mặt dây chuyền bạch ngọc thắng được ở nhàđấu giá Christie’s*, đưa cho Thẩm Lãng.
*Christie’s là một nhàđấu giá của Anh được James Christie thành lập năm 1766.
Mặt dây chuyền này giá trị hai mươi triệu, vô cùng tinh xảo.
Tâm tư của Đỗ Kim Thủy, Thẩm Lãng nhận.
Mặt dây chuyền này vừa lúc có thể dùng làm quà tặng Lâm Nhuyễn Nhuyễn.
Đợi đến tiệc tốt nghiệp, Thẩm Lãng muốn Lâm Nhuyễn Nhuyễn trở thành người tỏa sáng nhất.
Rời khỏi nhà họĐỗ, Thẩm Lãng dựđịnh chở Lâm Nhuyễn Nhuyễn về trường học trước, sau đó hắn sẽ trao đổi với Tống Tri Viễn về bệnh tình bạn già của ông.
Hôm nay gặp ở quán trà trên đường Bình An gặp Tống Từ, Tống Từ cũng không nhắc đến việc này, xem ra tiểu yêu tinh này vẫn không tin tưởng hắn.
Đứng trước cổng trường, Thẩm Lãng lấy dây chuyền ra, vòng dây qua gáy của Lâm Nhuyễn Nhuyễn, tự mình đeo cho cô.
Lâm Nhuyễn Nhuyễn đỏ mặt, xấu hổ cúi đầu, không dám nhìn vào mắt Thẩm Lãng.
“Rất…Rất đắt phải không?”
“Không đắt lắm, chỉ có hai triệu thôi.”
Thẩm Lãng vì không muốn khiến Lâm Nhuyễn Nhuyễn giật mình, chỉ nói cái giá bằng một phần mười giá thật.
“Rất đắt, chi bằng bán đi, cậu lấy số tiền này đi đầu tư, đeo mặt dây chuyền hai triệu trên cổ như thế này, tôi không thoải mái.”
Không nghĩ tới, Lâm Nhuyễn Nhuyễn vẫn cảm thấy món quà này rất đắt tiền.
Thật ra, Thẩm Lãng hiểu ý của Lâm Nhuyễn Nhuyễn, côấy đều suy nghĩ vì hắn, ai bảo Lâm Nhuyễn Nhuyễn còn chưa biết thân phận của hắn cơ chứ.
Thẩm Lãng vẻ mặt đầy cưng chiều, nhéo hai má nhỏ nhắn của Lâm Nhuyễn Nhuyễn.
Đừng nói mặt dây chuyền hai triệu, cho dù là một con phố, một tòa thành, cũng không phải không thể!
“Không sao, đừng nóng, bảo vệ luận văn tốt nghiệp ngày mai, cậu chuẩn bị chút đi.” Thẩm Lãng cười cười.
“Vậy còn cậu? Nếu không chúng ta lát nữa đi thư viện đọc sách đi.” Lâm Nhuyễn Nhuyễn đỏ mặt hỏi.
“Tôi còn có việc cần làm, cậu buổi tối có thể chờ tôi.” Thẩm Lãng nói.
Chỉ là bảo vệ luận văn mà thôi, lấy chỉ số thông minh cùng năng lực chuyên nghiệp của Thẩm Lãng, có thể giảng bài cho giảng viên luôn.
Lâm Nhuyễn Nhuyễn cũng không cứng rắn giữ lại, cô biết Thẩm Lãng không phải người bình thường, có nhiều việc làm.