Mục lục
Siêu Cấp Đại Gia
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 213

Lời vừa nói ra, làm Lý Mộc Ca bật cười.

“Bốn năm không cầm bút, tôi nghĩ cậu nên về tiếp tục đi giao hàng đi!”

Thẩm Lãng không để ý đến thanh âm xua đuổi của người ngoài, vẫn không chút hoang mang viết tiếp.

Hắn không chọn viết kiểu Hành thư*, mà chọn viết chữ Khải theo thể chữ Nhan*.

*Hành thư: một kiểu viết chữ Hán gần giống chữ Thảo.

*thể chữ Nhan: thể chữ của Nhan Châu Khanh thời Đường.

Không có động tác hồ hòe hoa sói dư thừa nào, chỉ im lặng viết chữ, nét chữ tùy tâm, vẹn toàn cả hình dáng và thần thái.

Còn chuyện vừa múa kiếm vừa viết, Thẩm Lãng cũng không làm vậy.

Vì những động tác dùng kiếm của hắn, lực sát thương rất lớn, chỉ sợ sát khí sắc bén làm bị thương người vô tội.

Còn nguyên nhân nữa, chính là Thẩm Lãng không muốn cho người ngoài thấy được.

Nếu Thẩm Lãng thực sự muốn thể hiện, đến cả thánh thần cũng ngăn không được.

Ngày ấy trên đỉnh Nga Mi, hắn đã đốn ngã không biết bao nhiêu con tim thiếu nữ, ai cũng đều muốn tìm Thẩm Lãng song tu.

Tình yêu là thứ đau khổ nhất trên đời mà!

Khiến Thẩm Lãng từ đó đến nay không dám đặt chân lên núi Nga Mi lần nào nữa.

Đều nói nữ nhân dưới chân núi là cọp, thế mà nữ nhân trên núi so với cọp còn táo bạo hơn!

Lâm Nhuyễn Nhuyễn lúc này nhìn Thẩm Lãng cầm bút đến không chớp mắt, hạ bút, lưu loát viết chữ.

Mà trong lòng Lâm Nhuyễn Nhuyễn hiện tại, chỉ nghĩ rằng Thẩm Lãng đang giả vờ thôi, thế nhưng trong mắt cô lại tràn đầy hâm mộ.

Cô quả thật bị tài hoa của Thẩm Lãng hấp dẫn, không nghĩ đến hôm nay Thẩm Lãng lại khiến cô ngạc nhiên như vậy, hóa ra người chàng trai tỏa nắng suốt bốn năm làm chuyển phát nhanh này, cũng là một chàng thanh niên rất có máu văn nghệ!

Lâm Nhuyễn Nhuyễn phát hiện, cô luôn có thể tìm thấy những thứ bất ngờ từ trên người Thẩm Lãng, có lẽ cậu ấy chính là treasure boy* trong truyền thuyết mà người ta hay nói đây mà.

*treasure boy: thuật ngữ mạng, chỉ những người có nhiều tài năng nhưng không bộc lộ.

Lý Mộc Ca đến lúc này vẫn còn cao ngạo như cũ.

Cậu không thèm nhìn Thẩm Lãng viết chữ, mà chắp hai tay sau lưng, ngẩng cao đầu.

Tận một phút sau, Thẩm Lãng viết xong một bức tranh chữ, Lý Mộc Ca mới nhìn lướt qua.

Không nhìn thì không biết, vừa nhìn liền bị dọa cho nhảy dựng!

Lý Mộc Ca phát hiện, thể chữ mà Thẩm Lãng viết là thể chữ Nhan, quả thực nhìn giống y đúc nét chữ trên bảng chữ mẫu..

Biểu hiện của Thẩm Lãng, khiến Lý Mộc Ca không khỏi lắp bắp kinh hãi, Lý Mộc Ca cuối cùng cũng nhận ra, trước đây cậu quả thực đã xem thường Thẩm Lãng.

Tuy rằng khả năng viết thư pháp của Lý Mộc Ca chỉ ở mức bình thường, nhưng dù sao vẫn có thể phân biệt, không giống những người xung quanh không hiểu gì về thư pháp, thậm chí còn không biết thưởng thức thư pháp như thế nào.

“Xuân giang triều thuỷ liên hải bình, hải thượng minh nguyệt cộng triều sinh. Thơ của ai vậy?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK