Chương 183
Thời gian ba ngày bảo vệ luận văn tốt nghiệp thực hiện đúng kỳ hạn.
Với sự giúp đỡ của Thẩm Lãng, Lâm Nhuyễn Nhuyễn hoàn thành rất xuất sắc, lần đầu tiên thông qua.
Mà lần bảo vệ luận văn tốt nghiệp này, mở ra cánh cửa lớn nhất chính là con trai hiệu trưởng, Lý Mộc Ca.
Lý Mộc Ca mất tiếng nói trước toàn trường, không nói nên lời, thành đại ngốc, điều này sẽ làm hiệu trưởng Lý lo lắng.
Cuối cùng, nhờ sức ảnh hưởng của cha hắn trong trường học, đến ngày thứ ba Lý Mộc Ca cũng lắp bắp hoàn thành việc bảo vệ luận văn.
Về việc đột nhiên mất tiếng nói, Lý Mộc Ca cũng không ngờ là Thẩm Lãng đã tặng hắn một “món quà nhỏ”, bởi vì trong mắt hắn, Thẩm Lãng chỉ là một nhân vật nhỏ không đáng để ý đến.
Mà vụ lan truyền chuyện yêu nhau của Thẩm Lãng và Lâm Nhuyễn Nhuyễn trong trường, Lý Mộc Ca cũng không lo lắng, hắn sẽ chính thức khiến Lâm Nhuyễn Nhuyễn trở thành người yêu hắn vào lễ tốt nghiệp.
Mà lúc này, Thẩm Lãng nhận được điện thoại của Tống Tri Viễn.
Trong điện thoại có thể nghe được sự vui mừng của Tống Tri Viễn, ông mời Thẩm Lãng đến biệt thự vì có tin tốt muốn thông báo với hắn.
Không cần đoán, Thẩm Lãng cũng biết là chuyện gì.
Ông muốn tự tay nhét bã thuốc vào mồm Hà Thanh Dương!
Sau khi chấm dứt cuộc trò chuyện với Tống Tri Viễn, Thẩm Lãng cũng không vội rời đi.
Mà ở trên ban công ngồi thiền, tu luyện Quy tức công.
Vừa mới đi hai bước xuống lầu đã có thể thấy được biệt thự của Tống Tri Viễn, rất giống với Xuyến Môn.
Làn gió nhè nhẹ thổi từ hồ qua, Thẩm Lãng lợi dụng cơ hội này tập trung tu luyện.
Qua nửa giờ, Thẩm Lãng mới bước vào biệt thự Tống gia.
Tống Tri Viễn vui vẻ tiếp đón Thẩm Lãng, mà thân thể của Tống phu nhân đã không có vấn đề gì nữa, chẳng qua là không thấy Tống Từ mà thôi.
Sáng sớm Tống Từ đã ra khỏi nhà.
Cô cảm thấy Thẩm Lãng là may mắn mới trị khỏi bệnh cho bà cô, điều này khiến cho cô vô cùng xấu hổ cũng không biết nên đối mặt với hắn như thế nào nữa.
Thậm chí, cô cũng có chút nghi ngờ, có phải y thuật của Thẩm Lãng là cao siêu thật, trước giờ là cô luôn hiểu lầm hắn.
Nhưng mà lần này, Thẩm Lãng dùng bã đậu để trị bệnh cho bà cô khiến cô không thể chấp nhận được, luôn cảm thấy người này rất giống với những tên lăng băm lừa gạt.
Tống Tri Viễn thì lại khác với Tống Từ, ông luôn cảm thấy Thẩm Lãng chính là quý nhân là đại ân nhân của đời ông.
Thẩm Lãng là người cứu mạng ông lại trị khỏi bệnh cho vợ ông chuyện này đối với ông mà nói Thẩm Lãng chẳng khác nào là vị cứu tinh.
“Tiểu Trầm, tinh thần của vợ ta cũng đã hồi phục như bình thường, đêm qua ngủ rất an ổn, bệnh mất ngủ lúc trước cũng bay không vết tích, hôm nay ăn uống cũng rất tốt, đã ăn tới hai bát cơm lận.” Tống Tri Viển vui mừng nói.
“Đúng vậy, nhìn thấy khi sắc của Tống phu nhân rất tốt”. Thẩm Lãng gật đầu.
Mọi chuyện điều nằm trong tầm kiểm soát của Thẩm Lãng nên trong lòng vô cùng bình tĩnh.