• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 17

Bên ngoài, Liễu Huân dẫn theo một người đàn ông trông khá trẻ với bộ quần áo hàng hiệu đi tới chỗ Diệp Viễn vừa ngồi.

Khi nhìn thấy phục vụ đang dọn thức ăn trên bàn thì vội vàng tiến lên hỏi.

“Khách của bàn này đâu rồi?”

Nhân viên nhận ra ông chủ, vội vàng đáp.

“Quản lý Lưu nghi ngờ vị khách này tới ăn chùa uống chùa nên đã bắt người ta vào văn phòng chờ giải quyết rồi!”

Nghe tới đó thì lập tức nổi giận đùng đùng, bản thân anh ta vất vả lắm mới mời được Diệp Viễn, đang định cúi đầu xin lỗi anh.

Thế mà bây giờ, Diệp Viễn anh ta mời tới lại bị người ta bắt vì nghi ngờ đến ăn chùa uống chùa.

“Cái định mệnh, Lưu Phi, ông đây làm thịt cậu!”

Liễu Huân vô cùng tức giận đi về phía văn phòng quản lý Lưu.

Trong phòng Lưu Phi, Diệp Viễn bị hai phục vụ giữ chặt, đứng đó, còn Lý Thiên Vũ thì bắt chéo hai chân ngồi trên sô pha.

Tất nhiên cả nhà Lâm Phi Phi cũng ngồi một bên xem kịch vui.

“Nói đi, anh tới đây để ăn chực đúng không?”

“Tôi đã nói rồi, tôi được người ta mời tới!”, Diệp Viễn vẫn bình tĩnh như trước, nói.

“Ranh con, đến lúc nào rồi mà vẫn còn nói dối thế hả!”

Lúc nãy trên đường tới văn phòng, Lý Thiên Vũ đã nói cho anh ta biết Diệp Viễn chỉ là một tên ăn mày đi giao hàng mà thôi, không thể có người bạn nào đủ sức mời Diệp Viễn tới đây ăn được.

“Nếu đã không chịu thừa nhận, thì tôi đành phải ra tay vậy!”

Nói xong, Lưu Phi lập tức bảo hai phục vụ ra tay.

Lúc nãy Lý Thiên Vũ đã ám chỉ với anh ta, phải dạy dỗ Diệp Viễn một trận ra trò.

Nhưng khi phục vụ đang chuẩn bị ra tay.

“Rầm!”

Một tiếng vang thật lớn.

Cửa phòng làm việc đã bị đá văng.

“Lưu Phi, ông đây giết chết cậu!”

Liễu Huân tức giận bước vào, lập tức trông thấy Diệp Viễn bị hai phục vụ giữ chặt, một người trong số đó còn chuẩn bị ra tay.

Điều đó khiến lửa giận trong lòng anh ta ngày càng bùng lên dữ dội, không cần suy nghĩ gì đã đi tới đá mạnh một cước vào ngực Lưu Phi.

“Bốp bốp!”

Sau khi Lưu Phi bị đạp ngã, Liễu Huân lại hung hăng cho hai người phục vụ kia hai cái tát.

Giải quyết xong hai phục vụ, Liễu Huân lại vội vàng xin lỗi Diệp Viễn.

“Đại sư Diệp, thật lòng xin lỗi, tất cả đều là lỗi của tôi”.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK