• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 50

Không biết sau bao nhiêu lâu.

“Ầm!”

“Ầm!”

Hai tiếng nổ vang lên.

Chân người đàn ông hung hăng đá vào ngực Diệp Viễn, còn quả đấm của Diệp Viễn ấn vào ngực người đàn ông trung niên.

Gần như cùng lúc, hai người lùi về sau mấy bước.

Một tiếng “oa”.

Tất cả đều phun ra ngụm máu tươi lớn.

Nếu như đêm qua không bị thương, Diệp Viễn sẽ ung dung trừng trị được người đàn ông trung niên, nhưng đêm qua bị trận pháp đánh cho bị thương, khiến thực lực của anh chỉ có thể phát huy một nửa.

“Giỏi lắm tên nhãi, có bản lĩnh đấy! Xem chiêu!” Tải ápp ноlа để đọc full và miễn phí nhé.

Người đàn ông trung niên cũng không ngờ Diệp Viễn lại có thực lực lợi hại như vậy, có thể đánh ông ta bị thương.

Còn Tiêu Càn ở bên cạnh có chút kinh ngạc, theo lý thuyết chắc hẳn Diệp Viễn chắc là một cường giả cấp tông sư.

Nhưng thực lực vừa lộ ra, thậm chí cũng không bằng mình, chẳng lẽ hôm qua ông ta nhìn nhầm.

Ngay lúc Tiêu Càn ngây ra, Diệp Viễn và người đàn ông trung niên lại chuẩn bị ra tay.

“Bố, Diệp Viễn, hai người đừng đánh, con theo bố về!”

Lúc này, Tô Yên Nhiên đột nhiên chạy tới, ngăn cản hai người.

Cô không muốn nhìn thấy hai người chém giết lẫn nhau, dù sao một người là bố cô, một người lại là người cô thích.

Tô Yên Nhiên hiểu rõ hôm nay bố đến đây nhất định là vì mình.

Tô Yên Nhiên đoán không sai.

Tối hôm qua.

Không biết làm sao chuyện Tô Yên Nhiên và Diệp Viễn kết hôn lại bị nhà họ Tiêu biết.

Người nhà họ Tiêu lập tức gọi điện cho Tô Lâm.

Nhà họ Tiêu chỉ nói một câu, một tháng sau Tiêu Thiên Minh sẽ đến Giang Châu cầu hôn.

Bảo bọn họ phải đảm bảo rằng hôm đó Tiêu Thiên Minh đến Giang Châu cầu hôn, nhà họ Tô có thể cho Tiêu Thiên Minh một cô dâu hoàn chỉnh.

Nếu không nhà họ Tô cũng không cần thiết tồn tại.

Tô Lâm lập tức bị dọa sợ, ông ta vội vàng gọi con trai đang nhậm chức trong chiến bộ ở Giang Bắc, chính là bố của Tô Yên Nhiên – Tô Vân Thanh quay về.

“Diệp Viễn, xin lỗi, là em làm liên lụy đến anh”.

Trong mắt Tô Yên Nhiên tràn đầy nước mắt, không nỡ nhìn Diệp Viễn.

“Yên Nhiên, không cần nói xin lỗi, hôm nay không ai có thể mang em đi!”

Diệp Viễn muốn cử động, nhưng binh lính xung quanh liền giơ họng súng về phía anh.

Tô Yên Nhiên cũng vội vàng ngăn cản Diệp Viễn.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK