• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 44

Nếu như có một ngày Tiêu Thiên Minh thật sự gây bất lợi với Diệp Viễn.

Anh ta sẽ cầu xin ông nội hỗ trợ, nghĩ rằng sau khi ông nội biết Diệp Viễn đang nắm trong tay y thuật nghịch thiên Thập Tam Châm của Quỷ Môn, chắc chắn ông nội sẽ không tiếc bất cứ giá nào giúp Diệp Viễn.

“Yên Nhiên, thật sự không cần lo lắng cho anh, anh đảm bảo sẽ không để cho bất kỳ ai làm em bị thương, cũng sẽ không để bất kỳ ai khiến anh bị thương!”

Nhìn thấy Diệp Viễn mặt đầy chân thành, Tô Yên Nhiên không biết làm sao liền tin tưởng lời của Diệp Viễn.

“Nhà họ Tiêu, Tiêu Thiên Minh, ha ha, tôi rất mong chờ được gặp các người!”

Trong lòng Diệp Viễn lạnh lùng nói.

Mấy phút sau, Liễu Huân lái xe đến bệnh viện.

Vừa vào bệnh viện, ba người đến phòng bệnh của Sở Vân Phi.

Hôm qua sau khi Diệp Viễn ra tay, Sở Vân Phi đã vượt qua giai đoạn nguy hiểm, Sở Vân Phi đã nghỉ ngơi cả một đêm, bây giờ được chuyển vào phòng bệnh thường.

Hôm nay, sau khi anh ta vừa tỉnh dậy, biết được là Diệp Viễn cứu mình, anh ta liền gọi cho Liễu Huân đầu tiên, muốn nói lời xin lỗi ngay trước mặt Diệp Viễn, hơn nữa còn muốn cảm ơn anh.

Sở Vân Phi thay đổi nhanh như vậy, đương nhiên là vì trước đó Diệp Viễn đã từng nói anh ta có tai kiếp, nhưng lúc đó mình lại không nghe.

Kết quả là không bao lâu, lời của Diệp Viễn liền linh nghiệm.

Điều này khiến anh ta hiểu rằng Diệp Viễn tuyệt đối không phải cái tên giang hồ lừa bịp, mà là người thật sự có bản lĩnh.

Đồng thời anh ta cũng đã hiểu tại sao Liễu Huân muốn gọi Diệp Viễn là đại sư.

Một người có thể nhìn ra người vận thế tai kiếp, không phải đại sư thì có thể là gì.

Ba người vừa vào phòng bệnh, Sở Vân Phi toàn thân quấn băng vải vùng vẫy muốn từ trên giường ngồi dậy.

“Đại sư Diệp! Anh tới rồi!”

So với thái độ coi thường Diệp Viễn trước kia, lúc này Sở Vân Phi chỉ muốn bò xuống giường dập đầu một cái với Diệp Viễn.

“Anh Sở, trước kia tôi đã nói qua với anh thủ đoạn thần kỳ của anh Diệp rồi, anh còn không tin, bây giờ tin chưa!”, Liễu Huân đứng ở một bên cười trêu.

“Phải phải, cậu em dạy đúng, đều là do tôi mắt chó đui mù, coi lời đại sư Diệp như gió thoảng bên tai!”

“Đại sư Diệp, cảm ơn anh không tính toán hiềm khích lúc trước mà cứu mạng tôi! Anh Diệp, ngày trước là tôi không đúng, thất lễ với anh, mong anh đại nhân không chấp kẻ tiểu nhân”.

“Được rồi, không cần phải nói lời xin lỗi, tôi không thù dai vậy đâu!”, Diệp Viễn bình tĩnh nói.

Liễu Huân giúp Sở Vân Phi kiểm tra sức khỏe, sau khi chắc chắn sức khỏe Sở Vân Phi không có gì đáng ngại nữa, anh ta cũng hoàn toàn yên tâm.

Mấy người ngồi một lúc trong phòng bệnh Sở Vân Phi.

Diệp Viễn dùng dụng cụ sắc thuốc của bệnh viện lại luyện chế một ít đan dược, bảo Liễu Huân cầm qua cho Liễu Khánh Phi.

Còn anh thì đưa Tô Yên Nhiên đến biệt thự Liễu Huân mua ở Giang Châu.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK