Chương 65
Cô quản lý xinh đẹp nhận ra ngay một người đàn ông cao gầy, trông như cây sào kia tên là Vương Tử Dương, là cậu em vợ của Lưu Đường, ông vua của thế giới ngầm Giang Châu.
Một gã đầy hống hách, ngang ngược và cũng là vị khách quen ở hộp đêm Hoàng Cung.
Gã thường xuyên tới đây uống rượu, gây rối, quấy nhiễu nhân viên phục vụ. Nhưng vì thân phận em vợ của ông vua thế giới ngầm, nên không ai dám đắc tội với gã.
“Cô tránh ra!”
Vương Tử Dương đẩy quản lý ra, thản nhiên giơ tay định tát một phát vào mặt Phùng Tiêu Tiêu.
Vừa rồi, gã muốn Phùng Tiêu Tiêu uống cùng một ly, nhưng cô ta lại không biết tốt xấu, tát cho gã một phát.
Nhiều năm qua, gã tới bar Hoàng Cung uống rượu, thích ai thì người đó phải uống. Không ngờ, hôm nay lại bị một đứa phục vụ nho nhỏ làm nhục.
Dám tát gã trước mặt đàn em và bạn bè.
Điều này khiến Vương Tử Dương cảm thấy không còn mặt mũi nào.
Nhưng, ngay khi Vương Tử Dương giơ tay lên thì đã bị Diệp Viễn đạp một phát thật mạnh, trúng vào ngực gã.
Vương Tử Dương yếu ớt như một cây chuối, sao có thể chịu được một đạp đó của Diệp Viễn.
Gã bay lên, đập vào bức tường của phòng bao rồi bất tỉnh.
“Khốn nạn, dám đánh anh Dương!”
Mấy người đàn ông cao lớn đi cùng Vương Tử Dương thấy vậy thì đều giơ nắm đấm, xông tới muốn đánh vào đầu anh.
Diệp Viễn lại xuất ra một đạp hung ác vào bụng hắn.
Hắn ta cong người như con tôm, lăn lộn trên mặt đất đầy đau đớn.
“Bụp, bụp…”
Diệp Viễn tung ra vài đòn đá, giải quyết hết đám người còn lại.
Cảnh tượng này, chỉ diễn ra trong tích tắc.
Lúc này, những người trong phòng bao cũng đã nhận ra vấn đề, một đám gào thét xông tới.
Nhưng đám người này cũng là dân chơi bời như Vương Tử Dương, cơ thể đã bị phá hoại bởi rượu và sinh hoạt tình dục quá độ. Tải ápp ноlа để đọc full và miễn phí nhé.
Diệp Viễn xử lý chúng mà không tốn chút sức lực nào.
Thấy đám người đang nằm lăn ra đất, trong lòng quản lý không khỏi hả hê.
Thời gian gần đây, ngày nào đám này cũng tới đây quấy phá, hơn nữa còn không trả tiền, nhưng do hộp đêm không dám đắc tội với Lưu Đường, nên chỉ đành nhẫn nhịn.
Không ngờ hôm nay, đám khốn nạn này lại bị người ta xử lý sạch sẽ.
Sau khi giải quyết đám người này, Diệp Viễn nhìn Phùng Tiêu Tiêu đang sợ hãi đứng bên cạnh, hỏi han.
“Cô Phùng, cô không sao chứ?”
Phùng Tiêu Tiêu lắc đầu rồi vội nói.