Chương 81
Sau đó, cô ta cũng giữ khoảng cách với Diệp Viễn, tránh liên lụy đến anh.
“Aiz, thằng nhóc tốt như vậy, sao con không yêu chứ?”, mẹ Phùng có chút tiếc nuối nói.
“Mẹ, mẹ nói linh tinh gì thế, người ta kết hôn rồi, hơn nữa, trước đó không phải mẹ đã cảnh cáo con, không cho con qua lại với người đàn ông kết hôn sao?”
“Aiz!”
Giống như nhớ ra gì đó, trên mặt mẹ Phùng thoáng qua vẻ đau thương.
Phùng Tiêu Tiêu biết mẹ lại nhớ đến chuyện cũ, vội vàng ôm mẹ nói.
“Mẹ, đừng nhắc mấy chuyện phiền lòng này nữa, bây giờ mẹ đã khỏe, con gái cũng tốt nghiệp rồi, sau này mẹ hãy chờ con gái cố gắng báo hiếu mẹ nhé!”
Nói đến Diệp Viễn, anh cùng Sở Vân Phi đi tới phố đồ cổ khu đông Giang Châu.
Đây là một con phố không quá rộng, hơn nữa còn có chút cũ nát.
Nhưng lịch sử vô cùng lâu đời, bắt đầu từ thập niên chín mươi thế kỷ trước, nơi này chính là thị trường đồ cũ nổi tiếng, rất nhiều người đều giao bán đồ cổ ở đây.
Theo sự thay đổi của thời gian, về sau nơi này đã trở thành thị trường đồ cổ của Giang Châu.
Hai bên đường phố đều bày bán đủ các loại mặt hàng mang phong cách cổ xưa như đồ sứ, đồ ngọc, thư họa, một đám chủ quầy hàng đều đang ra sức gào thét.
Có thể vì hôm nay là ngày hội giao lưu, người đến đây cực kỳ nhiều.
Trong đó không thiếu một vài người có tiền ăn mặc quần áo hàng hiệu, nhiều hơn vẫn là du khách.
Đương nhiên cũng có một vài người trong lòng ôm theo soi mói bắt bẻ.
Ở cửa, Sở Vân Phi và Diệp Viễn tìm thấy Ngô Thanh Phong và Lý Hồng Đào đã đứng chờ từ lâu.
“Đại sư Diệp, nói là đại hội giao lưu, đúng hơn là đại hội buôn bán quy mô lớn, hôm nay mọi người sẽ bày ra món đồ trong tay mình muốn bán, hy vọng sẽ có nhà tài trợ và kẻ quyền thế trong giới sưu tầm mua!”, Ngô Thanh Phong giải thích.
Diệp Viễn gật đầu, đối với chuyện trong giới đồ cổ, thật ra anh cũng không quá rõ.
Anh cũng không muốn hiểu biết quá sâu, hôm nay anh đến đây chỉ là để có thể mua được thứ đồ giúp anh luyện hóa cờ trận.
Ngô Thanh Phong và Lý Hồng Đào giống như rất nổi tiếng trong giới này, mỗi một quầy hàng bọn họ đi qua.
Những chủ quầy hàng kia đều chủ động chào hỏi hai người.
Vòng đi vòng lại, Diệp Viễn chỉ mua mấy món đồ nhỏ đơn giản, vì phần lớn đều là giả, không thể thoát được ánh mắt của anh.
Hai người Ngô Thanh Phong và Lý Hồng Đào mua không ít đồ, không hổ là chuyên gia về lĩnh vực này, đồ mua được gần như đều là thật, bán lại hoàn toàn có thể bán được giá cao.