• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 86

Bấy giờ, Lý Tử Hàn cũng có ý định muốn giết chết Diệp Viễn.

Người này chẳng những cãi lời anh ta rất nhiều lần, mà còn ỷ vào bản thân có chút tài nghệ, muốn ra tay với anh ta.

Một kẻ ngông cuồng và vô tri như thế, mấy năm nay Lý Tử Hàn đã giết chết không biết bao nhiêu người.

“Xoẹt!”

Một tiếng vang nhỏ, Lý Tử Hàn rút trường đao ra khỏi vỏ, không có một chút động tác dư thừa nào, trực tiếp giơ một đao chém về phía tay Diệp Viễn.

Đối mặt với trường đao nhanh chóng chém tới mình, ánh mắt Diệp Viễn chẳng hề chớp lấy một cái.

Bàn tay tiếp tục đánh về phía trước.

Nhìn thấy động tác của Diệp Viễn, Lý Tử Hàn lại càng khinh thường trong lòng.

Một đao đó, dù là chủ nhân Ngọc Lâm Phong của anh ta cũng không dám đỡ, lại càng miễn bàn đến Diệp Viễn chỉ biết chút võ mèo quào này.

“Rầm!”

Một âm thanh trầm đục văng lên!

Tay của Diệp Viễn đánh mạnh vào thân đao.

“Leng keng!”

Lại thêm một tiếng nữa!

Trường đao của Lý Tử Hàn lập tức gãy lìa thành hai nửa, chuôi đao vẫn còn nằm trong tay anh ta, nhưng thân đao thì đã rơi xuống đất.

“Sao lại như thế được?”

Lý Tử Hàn lập tức sững sờ, trên mặt là vẻ không thể tin nổi.

Mà lúc này, bàn tay của Diệp Viễn vẫn không hề dừng lại, chụp về phía ngực Lý Tử Hàn.

Một chưởng này, Diệp Viễn đã bỏ vào chút linh khí đất trời, nếu đánh trúng, Lý Tử Hàn không chết cũng tàn phế.

Nhưng khi bàn tay Diệp Viễn sắp chạm tới Lý Tử Hàn, thì một hạt đậu phộng bỗng bắn về phía Sở Vân Phi bên cạnh.

Bất đắc dĩ, Diệp Viễn đành phải thay đổi phương hướng, chộp lấy hạt đậu phộng vào tay.

Khoảnh khắc nắm lấy hạt đậu, ánh măt Diệp Viễn đã tập trung nhìn về phía lầu hai của một quán trà nhỏ đối diện.

Nơi đó có một thanh niên vô cùng tuấn tú, miệng nở nụ cười khẽ, ném hạt đậu phộng vào miệng.

“Ai mà to gan như thế, lại dám ra tay giết người trên địa bàn của ông đây vậy?”

Lúc này, đám người cách đó không xa bỗng nhiên vang lên một giọng nói đầy khó chịu.

Mọi người đều quay đầu lại, nhìn thấy một vật thể gì đó trông tròn như quả banh, chẳng khác gì quả cầu thịt xuất hiện.

Khi quả banh đó vừa xuất hiện thì mọi người đều né ra để nhường đường.

“Chào anh Phạm!”

“Chào anh Phạm!”

“…”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK