Chương 67
Tên đầu trọc này chính là Lưu Hổ, đàn em thân tín của Lưu Đường.
Quản lý nhận được tin tức đầu tiên, vội vàng chạy ra.
“Ôi, anh Hổ, cơn gió nào đưa anh tới đây vậy?”
Lưu Hổ đẩy quản lý đanh định ôm tay gã ra.
“Đừng nói nhảm, mau nói cho tôi biết, đứa nào dám ăn gan hùm mà đánh em rể của đại ca tôi”.
“Anh Hổ, anh bình tĩnh đã, để em mời anh hai ly rượu rồi nói chuyện sau, được không?”
“Khốn kiếp, cô nghe mà không hiểu lời anh Hổ à?”
Một thanh niên nhuộm tóc vàng đứng bên cạnh anh Hổ thẳng tay tát vào mặt quản lý.
Nếu Diệp Viễn đang ở đây, nhất định sẽ nhận ra, thanh niên tóc vàng kia chính là bạn trai của Lâm Oánh Oánh, Tưởng Thế Kiệt.
Vẻ mặt của quản lý biến sắc. Cô ta biết Tưởng Thế Kiệt, gã từng là lưu manh ở khu vực này.
Gã chuyên tới đây uống rượu vào buổi tối, nhưng vì luôn lừa đảo và trộm cắp vặt nên đã bị cô ta dạy dỗ nhiều lần.
Không ngờ, hôm nay, gã đã thành đàn em của Lưu Hổ.
“Đồ khốn này, không phục hả?”
Tưởng Thế Kiệt thấy vẻ khó chịu của cô ta thì lại chuẩn bị cho cô ta một trận.
Quản lý biết bây giờ không thể đắc tội với Tưởng Thế Kiệt nên vội vàng nói với Lưu Hổ đứng cạnh.
“Anh Hổ, người đánh anh Dương đang ở trong phòng bao. Em dẫn anh tới!”
Quản lý không hề nói cho Lưu Hổ, người đánh Vương Tử Dương là khách của Sở Vân Phi.
Cô ta cố ý không nói, đương nhiên là vì muốn mượn tay Diệp Viễn và Sở Vân Phi dạy cho đám người này một bài học.
Đến trước cửa phòng bao, Tưởng Thế Kiệt hung hăng đạp vào cửa lớn.
“Đồ khốn, chính làm đám tép riu chúng mày dám đánh anh Dương hả?”
Trong phòng bao chỉ có Diệp Viễn và Phùng Tiêu Tiêu.
Vì buổi chiều Sở Vân Phi đã uống quá nhiều nên bây giờ đang xả lũ trong nhà vệ sinh.
Cửa phòng bao đột nhiên bị đá văng, khiến Phùng Tiêu Tiêu giật mình.
Khi cô ta nhìn thấy mọi người đột nhiên xông tới ngoài cửa thì cũng cảm thấy hoảng hốt.
Diệp Viễn lại khá ngạc nhiên nhìn Tưởng Thế Kiệt ngoài cửa.
“Diệp ngu ngốc?”
Lúc này, Tưởng Thế Kiệt cũng nhìn thấy Diệp Viễn.
Gã cứ tưởng kẻ đánh Vương Tử Dương là ai ghê gớm lắm, không ngờ lại là tên chồng vô dụng của chị ruột bạn gái mình.
“Đại sư Diệp, thật lòng xin lỗi, bọn họ muốn tìm anh để báo thù, tôi không thể ngăn lại được!”
Người đẹp quản lý đi tới, dáng vẻ khó xử áy náy nói.
“Đại sư Diệp? Đại sư gì cơ? Cô bảo tên này là đại sư á? Ha ha ha ha, cười chết mất!”