• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 82

Còn Sở Vân Phi thì không có hứng thú với mấy thứ đồ này, ngược lại trên đường lại trò chuyện vui vẻ cùng mấy chủ quầy hàng xinh đẹp.

Sau khi đi dạo một hồi, Ngô Thanh Phong và Lý Hồng Đào tham gia buổi tụ họp của giới đồ cổ.

Diệp Viễn không có hứng thú với mấy chuyện đó, anh đi dạo cùng Sở Vân Phi.

Đi chưa được mấy bước thì thấy xa xa có một người đẹp tóc dài, dung nhan tuyệt đẹp, bộ ngực lớn, cô ta đang sải bước đi thẳng về phía Diệp Viễn và Sở Vân Phi.

“Người đẹp Lâm, năm nay vẫn đích thân chủ trì đại hội giao lưu sao?”

Sở Vân Phi quen biết người đến, anh ta chủ động chào hỏi.

Người này tên là Lâm Vãn Tình, bạn thời đại học của Sở Vân Phi, cũng là tổng phụ trách của đại hội giao lưu lần này.

“Đúng vậy, anh Sở không phải không thích tham gia mấy loại đại hội như này sao, năm nay sao lại đến?”, Lâm Vãn Tình có chút kinh ngạc.

“Bạn tôi thích mấy thứ này, nên đi cùng bạn tới đây!”

“Ồ!”

Lâm Vãn Tình gật đầu, lúc này mới nhìn về phía Diệp Viễn bên cạnh Sở Vân Phi.

Chỉ là khi cô ta nhìn Diệp Viễn thì phát hiện hai mắt anh đang nhìn chằm chằm vào ngực cô ta.

Điều này khiến Lâm Vãn Tình có chút không vui.

Cô ta khẽ ho khan một tiếng, lúc này Diệp Viễn mới khôi phục tinh thần, có chút ngượng ngùng.

Còn Sở Vân Phi thì cười nhẹ, vóc dáng của Lâm Vãn Tình luôn hấp dẫn chú ý người khác, nhất là bộ ngực vĩ đại kia.

Ngày đầu tiên khi lên đại học, anh ta liền bị hấp dẫn bởi bộ ngực của Lâm Vãn Tình, chính vì chuyện này, anh ta còn bị Lâm Vãn Tình tưởng rằng là tên háo sắc.

Không ngờ ngay cả đại sư như Diệp Viễn cũng bị hấp dẫn.

Nhưng Sở Vân Phi đã hiểu lầm Diệp Viễn rồi.

Diệp Viễn vừa rồi cứ nhìn chằm chằm ngực của Lâm Vãn Tình, hoàn toàn là vì khi Diệp Viễn nhìn Lâm Vãn Tình, anh cảm nhận được sự tồn tại của linh khí thiên địa đậm đà trên người cô ta.

Theo bản năng, Diệp Viễn liền rót linh khí của đan điền vào trong hai mắt, khởi động bí thuật nhìn thấu, muốn nhìn rõ ràng hơn.

Kết quả là dưới mắt nhìn thấu, anh kinh ngạc phát hiện, ở vị trí trái tim của Lâm Vãn Tình có một vật thể cỡ chừng một viên đậu phộng.

Chính vật thể kia đang không ngừng tản ra từng tia linh khí thiên địa, thông qua kỳ kinh bát mạch liên tục lan truyền quanh người Lâm Vãn Tình.

“Ờ anh Sở này, tôi còn có việc, không quấy rầy các anh nữa!”

Nói xong, Lâm Vãn Tình hung hãn liếc nhìn Diệp Viễn rồi xoay người rời đi.

Sau khi Lâm Vãn Tình rời đi, Diệp Viễn mở miệng hỏi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK