• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 57

“Giải pháp cụ thể, có lẽ là ở ngoài biệt thự này, nhưng tôi vẫn đang tiến hành kiểm tra nó”.

“Ý của đại sư là căn biệt thự này có vấn đề sao?”

Ngô Thanh Phong gật đầu, khi ông ta đến đã thấy phong thuỷ của căn biệt thự này rất tốt, là một nơi tốt lành hiếm có.

Nhưng không biết vì sao, sau khi ở đây một lát, ông ta lại cảm thấy có chỗ nào đó không đúng. Còn về việc không đúng ở đâu, thì ông ta lại không thể nói được.

Mà Ngô Thanh Phong vừa nói ra lời này, vẻ mặt Vương Kỳ Văn bên cạnh Lý Hồng Đào chợt biến sắc.

Những người khác không chú ý tới, nhưng Diệp Viễn thì lại thấy được.

Vương Kỳ Văn cũng tình cờ nhìn thấy ánh mắt của Diệp Viễn.

Vương Kỳ Văn sợ bị Ngô Thanh Phong nhìn ra điều gì, đang định ngắt lời ông ta thì Diệp Viễn đã cho cô ta cơ hội.

Cô ta chợt thét lên.

“Đồ khốn, nhìn gì?”

Tiếng thét của Vương Kỳ Văn đã cắt ngang lời Ngô Thanh Phong chuẩn bị đi kiểm tra biệt thự.

“Em yêu, sao thế?”, Lý Hồng Đào vội hỏi.

“Tổng giám đốc Lý, từ lúc vào cửa, thằng khốn này vẫn luôn nhìn trộm đùi em, vừa rồi còn nháy mắt với em. Anh Lý, anh mau đuổi thằng này ra ngoài đi, không chừng nó sẽ mang lại tai hoạ cho anh đấy!”

Nghe vậy, Lý Hồng Đào khẽ cau mày.

“Nhóc con, nể tình cậu là bạn bè của Vân Phi, hãy cẩn thận cái mắt mình, nếu không đừng trách tôi không khách sáo!”

“Chú Lý, đại sư Diệp không phải là loại người đó…”

Tuy rằng, Sở Vân Phi quen biết Diệp Viễn chưa lâu, nhưng anh ta có thể nhận ra, Diệp Viễn không phải loại người phù phiếm như thế.

Anh ta đang định giải thích với Lý Hồng Đào, nhưng không ngờ lại bị ông ta ngắt lời.

“Được rồi, nếu cháu không muốn chú vứt cái thằng đại sư rẻ rách trong mồm cháu ra ngoài thì mau dẫn nó đi, đừng làm phiền đại sư Ngô”.

Bây giờ, thái độ của Lý Hồng Đào với Sở Vân Phi cũng không còn tốt đẹp nữa.

Sở Vân Phi cũng hơi tức giận, đang muốn đưa Diệp Viễn đi.

Nhưng không ngờ Diệp Viễn lại nhìn Lý Hồng Đào nói.

“Lý Hồng Đào phải không? Bây giờ tôi cho ông một cơ hội, mang hết đồ cổ đã sưu tầm lại đây, tôi có thể giúp ông giải quyết tai hoạ. Nếu không, ba ngày nữa ông sẽ xuống hoàng tuyền!”

“Thằng khốn! Mày nói cái mẹ gì thế!”

Lý Hồng Đào hoàn toàn tức giận. Một nhân viên giao hàng nho nhỏ dám quấy rối người phụ nữ của ông ta. Bây giờ, anh còn dám nguyền rủa ông ta ba ngày sau sẽ chết.

“Người đâu, mau đánh gẫy chân thằng khốn này rồi ném ra ngoài!”

“Chú Lý, chú đừng tức giận. Chắc chắn là đại sư Diệp đã nhìn ra được điều gì mới nói như vậy. Chú…”

 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK