Giản Từ Khang ngồi gác chéo chân nhìn qua Liên Trữ Hào khuôn mặt trầm tĩnh không mấy vui vẻ nói.
"Trữ Hào..cậu nói xem Diệp Túc Kinh có phải muốn gây chiến với cậu không?"
"Từ nước ngoài về đây chỉ để hợp tác xây dựng dự án với Cố Thị thì cậu nói xem.."
Liên Trữ Hào chậm rãi thưởng thức một ngụm rượu vang đỏ rồi hướng mặt nhìn Giản Từ Khang, đột nhiên Tô Trạm Hinh lên tiếng...giọng hắn nhẹ nhàng lại có chút châm chọc.
"Diệp Túc Kinh..hắn linh thật đó"
"Hả..thật à" Ngô Hải cũng theo hướng nhìn của ba tên kia nhìn xuống phía dưới lầu.
Trong khi ba tên ki ngồi hờ hững vui vẻ nói chuyện thì trong mắt của Liên Trữ Hào dậy lên một cơn nóng giận vô cùng nhìn chằm chằm người phụ nữ đi cạnh Diệp Túc Kinh...tuy trong lòng không vui nhưng ánh mắt lẫn khuôn mặt vẫn giữ nét bình tĩnh đến lạ lùng.
Giản Từ Khang chậm rãi quan sát hai người phía dưới thì không khỏi có chuyện để nói.
"Các cậu nói xem..cô ta là ai thế?..nghe nói Diệp Túc Kinh không gần nữ sắc mà"
"Có thể là bạn gái..."
"Cô gái kia xinh đẹp như vậy hẳn không phải là loại kia nhỉ?"
Ngô Hải rồi đến Giản Từ Khang, Tô Trạm Hinh ngồi tám chuyện rộn ràng cả lên càng khiến cho Liên Trữ Hào không khỏi nóng giận trong lòng.
Người phụ nữ đó không ai khác là Cố Mạt Ly..rõ ràng đã kết hôn vậy mà còn đi câu dẫn đàn ông không lẻ cô đây xem hắn là bù nhìn hay chết rồi..đáng chết tên đàn ông kia lại là Diệp Túc Kinh.
_____________________________________
Phía dưới gần quầy bar, Cố Mạt Ly tươi cười tựa như một đoá hoa hồng quyến rũ lại có sức hút đến nao lòng khiến Diệp Túc Kinh không khỏi xao xuyến cứ ngắm nhìn cô không chán.
Cũng đã nhiều năm như vậy, Cố Mạt Ly càng lúc lại càng xinh đẹp khiến người ta không khỏi mê mệt đắm chìm trong vẻ đẹp đầy mị lực của cô...một cô gái đơn thuần như thế bản thân Diệp Túc Kinh cũng không nỡ động chỉ sợ vẻ đẹp tựa pha lê mà vỡ tan mất.
"Diệp tiền bối..không nghĩ anh lại là doanh nhân"
"Đáng lẻ anh sẽ là bác sĩ..nhưng ba anh lại không cho phép như thế nên đành phải quay về nước"
"Anh sẽ định cư ở đây luôn sao?"
"Đúng vậy..nếu ngày nào em và anh cũng như thế này thì quá tốt rồi"
Ánh mắt lộ rõ nét cười của Cố Mạt Ly dừng lại, đột nhiên trong lòng hơi mất hứng mà nói.
"Thật ra..em.."
Lời nói của Cố Mạt Ly chưa dứt thì từ phía xa truyền đến một giọng nói quen thuộc đến lạnh người, cả thân thể cô đột ngột run lên xoay mặt lại.
"Diệp tổng..lâu quá mới gặp"
"Liên thiếu..thật trùng hợp quá nhỉ"
Diệp Túc Kinh nhìn thấy Liên Trữ Hào thì đứng dậy nhìn hắn...cặp mắt hoàn toàn không vui, trong lòng có chút bất ổn mở miệng hỏi thăm.
Cố Mạt Ly thì đờ ra định nói gì đó rồi lại thôi, cô giờ có thể cảm nhận Liên Trữ Hào đang cực kì tức giận.
"Đây là...bạn của Diệp tổng?"
"À phải, cô ấy là bạn tôi...tên Cố Mạt Ly"
Bàn tay cô run lên, đôi mắt kinh ngạc nhìn hắn. Rõ ràng là hắn không muốn cho ai biết mối quan hệ giữa hai người...tại sao cô phải chột dạ trong khi bên ngoài hắn có hàng đống nhân tình bên cạnh.
"Chào...Cố tiểu thư?"
"Chào..chào anh..Liên tiên sinh"
Giản Từ Khang và Ngô Hải trên lầu nhìn xuống, trên khuôn mặt hiện rõ vẻ thích thú quan sát...từ trước đến nay chưa bao giờ thấy Liên Trữ Hào hành động giống như vậy...hắn vì một phụ nữ mà đích thân đến tận chỗ của Diệp Túc Kinh.
Liên Trữ Hào chau mày nhìn chằm chằm vào cô, ánh mắt của Diệp Túc Kinh hơi lo lắng tiến lại phía trước che cô lại..theo phản xạ Cố Mạt Ly lùi về sau lưng của Diệp Túc Kinh.
"Liên thiếu..bạn tôi không khoẻ xin phép chúng tôi về trước"
"Được..về cẩn thận nhé"
"Tạm biệt Liên thiếu"
Nói xong, bàn tay Diệp Túc Kinh nhẹ nhàng nắm lấy tay của Cố Mạt Ly rời đi...hành động càng lúc khiến cho hắn thêm hiểu lầm nhưng cô lại cảm giác hắn đây là đang kiếm chuyện vậy.
Bàn tay cô bắt đầu hơi run lên lại có chút lạnh người khi ra khỏi quán lập tức bỏ tay Diệp Túc Kinh ra.
"Diệp tiền bối..em phải về rồi"
"Được..anh đưa em về"
"Không..không cần, người khác nhìn thấy sẽ không tốt đâu..em đi đây"
"Nhưng mà.."
Cố Mạt Ly lên taxi và đi trước, nếu để Diệp Túc Kinh biết cô đang sống cùng một nhà với Liên Trữ Hào thì càng rắc rối hơn...dù sao bản thân Liên Trữ Hào cũng chẳng muốn ai biết mối quan hệ giữa hai người.