Tần Niên tiếp quản sản nghiệp do bốn gia tộc lớn nhượng lại và thành lập tập đoàn Giang Long.
Hiện tập đoàn Giang Long có khối tài sản hàng chục tỷ nhân dân tệ.
Muốn có một chiếc xe hơi sang trọng thì quá đơn giản rồi.
Anh ta nhanh chóng kiếm ra được một chiếc Rolls Royce Silver Charm.
Chiếc xe này trị giá một tỷ tám, hơn nữa không phải có tiền là sẽ có thể mua được, mà cần phải có mạng lưới quan hệ rất hùng mạnh.
Mạng lưới quan hệ của tập đoàn Giang Long bây giờ rất kinh khủng.
Bởi vì các sảng nghiệp dưới trướng tập đoàn Giang Long đều do bốn gia tộc lớn nhượng lại, bốn gia tộc lớn đã ăn sâu bén rễ ở Giang Trung rất lâu rồi, ngoại trừ nhà họ Tiêu bị phá sản, ba gia tộc còn lại vẫn tồn tại ở cấp bậc ông lớn.
Chẳng mấy chốc đã tới năm giờ.
Giang Thần lấy chiếc điện thoại di động mới tinh ra và gửi một tin nhắn cho Đường Sở Sở.
“Khi nào chúng ta gặp nhau?”
Đường Sở Sở đã đến Vĩnh Thái.
Cô đã lơ đãng suốt cả buổi chiều, cứ liên tục nhìn vào điện thoại.
Sau một thời gian dài chờ đợi, cuối cùng cũng nhận được tin nhắn.
Nó là một số điện thoại lạ, cô cũng không chắc đây có phải là cậu Giang thần bí đó hay không.
Cô lịch sự trả lời tin nhắn.
“Xin hỏi, là ai vậy ạ?”
Giang Thần trực tiếp trả lời: “Giang Thần.”
Nhìn thấy tin nhắn này, trái tim Đường Sở Sở đập nhanh hơn, cô cố gắng khiến mình bình tĩnh lại, rồi hỏi lại lần nữa: “Có, có phải là Giang Thần của tập đoàn Giang Long không?”
“Ừm.”
“Anh, anh đang ở đâu, tôi tới đó ngay?”
“Cô đang ở đâu, tôi đến đón cô.”
“Tôi đang ở Vĩnh Thái...”
Giang Thần không gọi điện thoại, mà nói chuyện với Đường Sở Sở bằng tin nhắn.
Trò chuyện một lúc, anh xuống lầu, lái chiếc Rolls-Royce Silver Charm do Tần Niên chuẩn bị đi đến Vĩnh Thái.
Vĩnh Thái, dưới tòa nhà công ty.
Đường Sở Sở đã đợi sẵn ở đấy.
Cô mặc một chiếc váy hai dây màu trắng, vóc dáng gợi cảm, trông rất xinh đẹp.
Đường Sở Sở hiện là một người nổi tiếng ở Giang Trung, có nhiều phóng viên truyền thông đứng canh ở Vĩnh Thái, bọn họ muốn khai thác một số tin tức lá cải của Đường Sở Sở.
Bây giờ nhìn thấy Đường Sở Sở đang đứng bên ngoài tòa nhà công ty đợi, hơn nữa cô còn không ngừng nhìn trái nhìn phải, những phóng viên báo đài này đều biết cô đang đợi ai đó.
Có không ít phóng viên đã lén chụp ảnh.
Ngay sau đó, một chiếc Rolls-Royce Silver Charm xuất hiện bên ngoài Vĩnh Thái.
Một nam thanh niên mặc bộ đồ trắng, nước da trắng trẻo, dung mạo khôi ngô, khí thế hơn người bước xuống xe.
Đường Sở Sở đã đợi sẵn, nhìn thấy chiếc Rolls-Royce Silver Charm, rồi lại nhìn thấy người đàn ông trẻ tuổi đẹp trai trong bộ vest trắng, cô biết đây chính là cậu Giang thần bí đó và chính là Giang Thần của nhà họ Giang.
Đây là người mà mười năm trước cô đã cứu.
Cũng là người đã giải cứu cô thoát khỏi tay Tiêu Chiến.
Là người đã âm thầm giúp đỡ cô trong suốt thời gian qua.
Tuy rằng cô chưa từng nhìn thấy mặt của Giang Thần, nhưng cô có thể chắc chắn rằng chính là như vậy.
“Cái này, đẹp trai quá...”
Nhìn thấy Giang Thần đến gần, nhịp tim của Đường Sở Sở không khỏi đập nhanh hơn, cô gần như nghẹt thở khi nhìn thấy những đường nét sắc sảo, khuôn mặt điển trai đó.
Đây, đây chính là anh à?
Giang Thần đi tới, xuất hiện ở trước mặt Đường Sở Sở với nụ cười trên mặt: “Sở Sở.”
Tiếng “Sở Sở” tràn đầy từ tính.
Hai chữ này dường như có ma lực, hấp dẫn Đường Sở Sở đến tận cùng.
Đúng lúc này, một người phụ nữ mặc váy đỏ, dáng người gợi cảm, môi đỏ, đeo kính râm đi tới.
Đó là Từ Thanh.
Từ Thanh có đến tìm Đường Sở Sở vài lần, nhưng Đường Sở Sở không có ở đó, hôm nay khi tan làm cô ta lại đến, muốn tìm Đường Sở Sở để bàn bạc và giới thiệu Ngụy Tri với cô.
Khi vừa xuống dưới lầu của công ty Vĩnh Thái, cô ta đã nhìn thấy một người.
Nhìn thấy khuôn mặt của người đàn ông này, khóe mắt cô ta chợt ươn ướt.
Khuôn mặt này đã hiện lên trong tâm trí cô ta vô số lần trong suốt mười năm qua.
“Giang, Giang Thần...”
Cổ họng cô ta khẽ chuyển động.
Cô ta đứng từ xa nhìn thấy Giang Thần đang đi về phía Đường Sở Sở.
Sau khi Đường Sở Sở hơi sững sờ, cô mới phản ứng lại, cô ngẩng đầu nhìn Giang Thần, sắc mặt đỏ bừng.
Cuối cùng cũng đã gặp được anh rồi.
Cô có rất nhiều điều muốn nói, nhưng cô không biết phải mở lời như thế nào.
Giang Thần làm động tác mời: “Đi thôi.”
“À! Được.”
Đường Sở Sở phản ứng lại.
Hai người sánh bước bên nhau.
Cảnh tượng này đã được không ít phương tiện truyền thông chụp lại.
Từ Thanh ở phía xa hơi sững sờ, sau đó bước nhanh đi tới trước mặt hai người, tháo kính râm xuống, vẻ mặt thoải mái nói: “Sở Sở...”
Sau đó cô ta nhìn Giang Thần.
Vẻ mặt cô ta còn có cả vẻ oán hận, khóe mắt từ từ mờ mịt.
Giang Thần cau mày.
Tại sao Từ Thanh lại ở đây?
“Giang Thần...”
Đôi mắt cô ta đã phủ đầy sương mù, cô ta ngẩng đầu lên, nhìn chằm chằm Giang Thần, vẻ mặt rất ấm ức.
“Hả?”
Giang Thần nhìn cô ta, rồi hỏi: “Sao cô lại ở đây?”
Đường Sở Sở ở bên cạnh Giang Thần cũng cảm thấy khó xử.
Bởi vì cô biết cậu Giang thần bí này, mười năm trước là bạn trai của Từ Thanh, còn Từ Thanh lại là bạn thân nhất của cô.
“Từ Thanh...”
Cô nhìn Từ Thanh đỏ mặt, trong lòng dâng lên cảm giác xấu hổ.
“Giang Thần, anh có biết không, em đã chờ anh được mười năm rồi?” Từ Thanh nước mắt lưng tròng nhìn anh, nói ra từng câu từng chữ: “Em biết, anh chưa chết, em có thể cảm giác được anh đã luôn ở bên cạnh em, vì anh, em đã chờ đợi anh suốt mười năm, mười năm qua em đã từ chối biết bao nhiêu người theo đuổi, còn anh thì sao? Anh mãi vẫn không hề xuất hiện, bây giờ xuất hiện thì lại ở bên cạnh cô ta. Chẳng lẽ anh không biết rằng cô ta đã có chồng rồi sao?”
Từ Thanh nói như vậy, Đường Sở Sở lại càng thêm xấu hổ.
Giang Thần cau mày, nói: “Tôi biết Sở Sở đã có chồng rồi, nhưng tôi không hề quấy rầy cô ấy, tôi gặp cô ấy chỉ là muốn nói rõ mọi chuyện với cô ấy, với lại tôi và cô chỉ ở bên nhau có vài tháng mà thôi, hơn nữa đây còn là chuyện của mười năm trước, tôi đã quên từ lâu rồi.”
Nói xong, anh nhìn Đường Sở Sở, cười xin lỗi với cô, rồi nói: “Đi thôi.”
Đường Sở Sở nhẹ gật đầu, cúi đầu không dám nhìn Từ Thanh.
Bởi vì cô thực sự không biết phải nói gì với Từ Thanh.
Giang Thần trực tiếp đi về phía chiếc xe Rolls-Royce Silver Charm.
Đường Sở Sở ngồi lên ghế lái phụ.
Từ Thanh đứng tại chỗ nhìn hai người rời đi, nước mắt vì tuyệt vọng mà rơi xuống.
Giang Trung, tại một khách sạn sang trọng nào đó.
Phòng vip.
Giang Thần và Đường Sở Sở ngồi đối diện nhau.
Đường Sở Sở cúi đầu, nhưng cô vẫn không nhịn được nhìn về phía Giang Thần, nhìn thấy khuôn mặt điển trai của anh, mặt cô đỏ ửng lên, nhịp tim cũng không ngừng tăng nhanh.
“Khoảng... khoảng thời gian này, cám ơn anh nhiều.”
Giang Thần cười nhẹ nói: “Có gì đâu chứ, năm đó nếu không có cô xông vào biển lửa để cứu tôi, tôi đã chết rồi, ngược lại cô đó, mười năm qua cô đã chịu khổ rồi, tất cả những điều tôi làm, hoàn toàn không thể bù đắp được những gì tôi đã nợ cô.”
Giang Thần nói xong lời này, thì không nói nữa.
Anh đang đợi.
Đợi phản hồi của Đường Sở Sở.
Tuy nhiên, Đường Sở Sở cũng không nói gì.
Bầu không khí ngay lập tức rơi vào im lặng chết chóc.
“Tôi…”
Hơn mười giây sau, Đường Sở Sở mới ngẩng đầu nhìn Hắc Long điển trai phong độ ở trước mặt, do dự không quyết định được.
“Cô muốn nói gì?”
Đường Sở Sở hít một hơi thật sâu và nói: “Tôi có tài đức gì mà đáng để anh giúp đỡ tôi như vậy. Tôi đã có chồng rồi.”
“Tôi biết.”
Giang Thần nói: “Tôi cũng chỉ biết ơn cô, chính bởi vì cô là người đã có chồng, cho nên tôi mới không xuất hiện, cũng không gặp cô, ừm... Nói ra thì cũng thật trùng hợp, chồng của cô cũng tên là Giang Thần, hơn nữa còn là cấp dưới lúc trước của tôi.”
Trong lòng Đường Sở Sở chợt run lên.
Cô đã đoán được thân phận của cậu Giang thần bí rồi, nhưng không ngờ đó lại là sự thật.
Anh thực sự là một Hắc Long.
“Anh ấy...” Đường Sở Sở khẽ lắc đầu, nói: “Kệ anh ấy đi, anh ấy chỉ cần bằng một phần mười so với anh thôi thì đã tốt rồi.”
Giang Thần cười nhẹ.
Xem ra trong lòng Đường Sở Sở, anh thực sự không có địa vị gì cả.
“Thực ra, chồng cô rất tốt. Anh ta có võ nghệ phi thường, y thuật cao siêu. Nếu không phải là vì một số chuyện, thì tương lai của anh ta sẽ rộng mở rồi. Anh ta cũng là một người si tình. Hy vọng cô có thể đối xử tốt với anh ấy. Đừng phụ lòng anh ấy.”
Khi Giang Thần nói ra lời này, anh cũng cảm thấy có chút không thoải mái.
Thật kỳ lạ khi tự khoe khoang về bản thân.
Thấy Đường Sở Sở không nói gì, Giang Thần suy nghĩ một chút, lập tức nói: “Nếu cô thật sự không yêu anh ta, cô có thể lựa chọn ly hôn với anh ta. Tôi sẽ không coi thường cô là người phụ nữa đã có một đời chồng đầu. Nếu cô ly hôn với anh ta, tôi sẽ cưới cô ngay lập tức, khiến cô trở thành người phụ nữ hạnh phúc nhất trên thế giới này, trở thành người phụ nữa được tất cả phụ nữ trên thế giới này ghen tị.”
Cơ thể Đường Sở Sở run lên.
Ly hôn ư?
Vào lúc này, cô cũng có ý muốn ly hôn với một Giang Thần khác và lao vào vòng tay của Giang Thần này.
Biểu hiện cơ thể của cô không thể qua mắt được Giang Thần.
Trong lòng Giang Thần thầm thở dài.
Xem ra có vẻ như Đường Sở Sở thực sự không thích Giang Thần cà lơ phất phơ, vô công rồi nghề kia.
Cô thích cậu Giang thần bí và khó đoán, người có thể giúp đỡ cô tất cả này.