Nhưng mà dọc theo đường đi, tôi liên tục hỏi bốn năm người, họ đều trả lời giống như người đầu tiên. Câu đầu tiên nói: Không thu. Câu thứ hai nói: Cậu đi vào phía trong kia đi. Lòng tôi nhịn không được mà có chút tức giận, bướng bỉnh khó chịu đi vào phía sâu bên trong, trên đường tôi không dừng lại ở cửa hàng nào nữa, tôi muốn nhìn thử phía trong con đường này có gì khác nhau. Giờ này khắc này, tôi đã quên mất lời dặn dò của Nam Cung Phi Yến, khi...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.