Chỉ là chung quanh một mảnh yên tĩnh không thấy dấu vết người nào, tôi nên chạy đi đâu bây giờ. Tôi lấy di động ra muốn gọi điện thoại cho Nam Cung Phi Yến, nhưng nghĩ một hồi lại cất vào, bây giờ tình huống không rõ vẫn lặng lẽ đi vào thì tốt hơn. Tôi đưa tay vào bên hông móc ra một tấm Ẩn Tự Phù, nghĩ nghĩ lại giơ tay đem tất cả phù chú đều lấy ra, vừa nhìn lập tức trợn tròn mắt, bởi vì trong túi Càn Khôn của tôi chỉ còn lại...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.