- Ha ha, thật là oan gia ngõ hẹp mà. Vách núi phía bên phải chỗ chúng tôi đứng bỗng nhiên truyền đến một giọng nói quen thuộc, vừa nói vừa vỗ tay, tôi quay đầu nhìn thử, trên khuôn mặt xấu xí của Mã Cửu đang treo nụ cười âm hiểm, đang chậm rãi đi ra từ một bên sơn cốc. Tôi theo bản năng nắm chặt quyền. - Này không phải oan gia ngõ hẹp, đây là các ngươi gieo gió gặt bão, Mã Cửu, lúc ở Trường Bạch Sơn, tôi cũng không hề chém tận giết tuyệt...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.